Page 41 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 41

hão. Những người đi  lên bằng đôi chân của người khác là những người đáng phê
      phán.  Tuy  nhiên,  có  những  người  không  ý  thức  được  rằng họ  đi  bằng  đôi  chân
      người khác. Họ là những người lạc lối, vừa đáng trách vừa đáng thưong.
           + Ngược lại, có những người đi lên bằng chính tài năng, nghị lực của mình.
       Họ là những người vừa có tài, vừa có tâm, nhất là có lòng tự ừọng, ý thức tự lập.
       Có những người, dù hoàn cảnh bất hạnh nhưng vẫn luôn cố gắng vưon lên, sống
       tự lập, không dựa dẫm, ỷ lại.
           - Bài học về nhận thức và hành động:
           + Sống trung thực, tự lập, không dựa dẫm, ỷ lại, cơ hội.
           + Đừng ham cái danh hão, đừng sống đạo đức giả tạo.

           + Sống tự lập nhưng luôn biết đưa tay ra để giúp đỡ người khác.
           Câu 2
           a.  Yêu cầu chung

           -  về kĩ năng:  Biết làm bài văn nghị luận văn học, có kĩ năng đọc - hiểu văn
       bản. Bài làm có kết cấu đầy đủ, rõ ràng, mạch lạc, văn viết lưu loát, có cảm xúc
       chân thành. Học sinh phải biết vận dụng tổng họp các thao tác lập luận phân tích,
       chứng minh, so sánh.
           -   về kiến thức: Nắm được những nét cơ bản về tác giả Tô Hoài và tác phẩm
       Vợ chồng A Phủ, tác giả Nam Cao và tác phẩm Chi Phèo.
           b.  Yêu cầu cụ thể
           -  về tác giả, tác phẩm:

           +  Tô  Hoài  là nhà văn  có  hiểu  biết  sâu  sắc  về phong tục  văn hóa  các  vùng
       miền,  nhất  là  vùng  cao  Tây  Bắc.  Tác  phẩm  Vợ chồng A  Phủ  đã phản  ánh  nỗi
       thống  khổ  của  đồng  bào  dân  tộc  Mông  dưới  ách  cai  trị  của  tầng  lóp  thống  trị
       phong kiến miền núi.

           + Nam Cao  là nhà văn hiện thực xuất sắc, tác phẩm Chỉ Phèo phản ánh sự
       tha hóa, lưu manh hóa của người nông dân lương thiện.
           + Cả hai tác phấm đều phản ánh hiện thực với tư tưởng nhân đạo sâu sắc.
           - Âm thanh tiếng sáo trong tác phẩm  Vợ chồng A Phủ:

           + Mị làm con dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra: Mị sống lầm lũi, cam chịu
       làm thân trâu ngựa. Mị coi như mình đã chết.
           + Trong đêm tình mùa xuân, Mị nghe “tiếng sáo vọng lại, thiết tha, bổi hổi”.


                                                                                  41
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46