Page 38 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 38

+ Ý nghĩa: Bữa ăn thể hiện khát vọng sống, khát vọng sinh tồn mãnh liệt của
            con  người.  Nó  thể  hiện rõ  quan  niệm:  Trong  cái  đói,  con người  ta  không nghĩ
            đến cái chết mà chỉ nghĩ đến sự sống.

                - Bữa ăn thứ hai:
                + Bối cảnh, diễn biến: Đó là buổi sáng mà mỗi người đều fràn ngập niềm vui
            và hạnh phúc. Tràng thì vui sướng tràn ngập trong lòng, bà cụ Tứ chỉ nói chuyện
            vui,  người  vợ nhặt đã trở thành người  con  dâu đảm đang,  có  trách nhiệm.  Tuy
            nhiên, bữa ăn ngày đốÍ vẫn rất thảm hại với món “chè khoán” đắng chát. Dù vậy
            nỗi buồn chỉ thoáng qua và trong đầu mỗi người là một tưoưg lai tươi sáng.

                +  Ý  nghĩa:  Trong  cái  đói,  cái  khổ,  cái  chết  chực  chờ,  con  người  luôn  biết
            dựa vào nhau, yêu thương và luôn vững tin vào tương  lai.  Đây chính  là bữa ăn
            của tình yêu, của niềm tin.
                - Cả hai bữa ăn, một mặt phản ánh cái đói khủng khiếp, một mặt thể hiện sự
            cảm thông, sự thấu hiểu sâu sắc của Kim Lân đối với những người nông dân. Nó
            thể hiện tư tưởng nhân văn, nhân đạo sâu sắc của tác giả.
                3.      Lưu ý: Ngoài những ý trên học sinh có thể trình bày những ý khác nhưng
            phải họp lý, thuyết phục, đặc biệt là những suy nghĩ mới mẻ, sáng tạo.




                                              ĐỀ 8



                I. Phẩn đọc hiểu

                Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi hoặc thực hiện các yêu cầu ở phía dưới:
                “Bi kịch  ấy họ gửi cả vào  tiếng  Việt.  Họ yêu  vô cùng thứ tiếng trong mấy
            mưoi thể kỷ đã chia sẻ vui buồn với cha ông.  Họ dồn  tình yêu quê hương trong
            tình yêu tiếng  Việt.  Tiếng  Việt,  họ nghĩ là tẩm lụa đã hứng vong hổn những thế
            hệ qua.  Đen  lượt họ,  họ cũng muốn  mượn  tẩm  hồn bạch  chung đế gửi nôi băn
            khoăn riêng.
                Nhưng do đỏ trong thất vọng sẽ nảy mầm hi vọng.
                Chưa bao giờ như bây giờ họ hiếu câu nói can đảm  của ông chủ bảo Nam
            Phong:  “Truyện Kiểu còn, tiếng ta còn; tiếng ta còn, nước ta còn ”.
                Chưa bao giờ như bây giờ họ cảm thay tinh thần nòi giong cũng như các thể
            thơ xưa chỉ biến thiên chứ không sao tiêu diệt.


            38
   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43