Page 46 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 46

thuật đặc  sắc.  Học  sinh phải khai thác được cái hay,  cái đẹp của mỗi đoạn văn,
          chất  trí  tuệ  và  chất  trữ tình  trong  mỗi  đoạn.  Ngoài  ra,  học  sinh  phải  biết  cách
          thực hiện các thao tác so sánh.

              -   về kiến  thức:  Có  những  hiểu  biết  cơ  bản  về  phong  cách  nghệ  thuật  của
          Nguyễn Tuân và Hoàng Phủ Ngọc Tường; nắm được đặc điểm của thể loại ký, giá
          trị của hai văn bản Người lái đò Sông Đà và Ai đã đặt tên cho dòng sống?.
               b.  Yêu cầu cụ thể
               -  về tác giả: Nguyễn Tuân là nhà văn vừa tài hoa vừa uyên bác, Hoàng Phủ
          Ngọc Tường là nhà văn hưóng nội mê đắm.
               -   về tác phẩm: Cả hai tác phẩm đều viết theo thể loại bút ký phóng túng, tự
          do, thể hiện cảm hứng mãnh liệt về vẻ đẹp của những con sông. Đó là một sông
          Đà vừa hung bạo, vừa trữ tình; một sông Hương vừa mãnh liệt, vừa sâu lắng như
          một người tình của lịch sử và thi ca xứ Huế.
               - Chất tài hoa, uyên bác trong đoạn trích Người lái đò Sông Đà:
               + Tác  giả đã công phu quan  sát dòng  sông:  từ phía trên những vách đá,  từ
          dưới mặt sông để thấy những “thành chẹt”, .“yết hầu”, các ngõ hun hút, sâu thẳm,
          chỉ đúng ngọ mới có mặt trời. Đó là sự quan sát tỉ mỉ, công phu, không chỉ bằng
          mắt mà bằng mọi giác quan của một cái tôi phóng túng, rợn ngọp trước sự hùng
          vĩ của thiên nhiên.
               + Tác  giả đã diễn đạt công phu quan  sát đó bằng những phương tiện ngôn
          ngừ tài hoa. Đó là những câu văn toàn thanh trắc, những câu văn nhịp dài  ngắn
          khác nhau gợi hình ảnh một dòng sông không chỉ  hùng vĩ mà còn đầy bí hiểm,
          bất trắc.
               +  Tác  giả đã thực  sự phá cách trong cách  so  sánh,  liên tưởng đầy bất ngờ.
           Cái  sâu thẳm,  hun hút của con sông  giữa núi rừng được  liên tưởng với  cái  ngõ
          phố  của nhà  cao  tầng  đúng  vào  thời  điểm phụt  tắt  đèn  điện.  Đầy  bất  ngờ,  đầy
           cảm giác và ấn tượng. Điều này chỉ có ở một cái tôi tài hoa, uyên bác.
               + Tác giả sử dụng các phép đảo ngữ như câu ‘‘"Hùng vĩ của Sông Đà...”, “Có
          chỗ vách đá thành chẹt lòng Sông Đà..." tạo tính chất mạnh mẽ, dữ dội của con
           sông. Đó không chỉ là một địa danh mà là cái kỳ vĩ của con sông, là cảm xúc mãnh
           liệt của người viết được biểu đạt bằng phương tiện ngôn ngữ độc đáo, tài hoa.
               - Sông Hương với bút pháp hướng nội, mê đẳm:
               + Từ nguồn cội, sông Hương là ‘‘"bản trường ca của rùng già". Đó là một vẻ
           đẹp vừa mãnh  liệt,  vừa bí hiểm,  vẻ đẹp ấy hiện lên qua các động từ mạnh,  đầy


           46
   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51