Page 211 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 211
212 ĩỉhững Tiang /Igiiyé/Ì dàc lìiêl...
- Lính đâu, cởi trói cho anh ta! Này, anh tự xưng là
danh sĩ Kinh Bắc, vậy anh thử làm bài phú mới ra ở
trường Giám hôm nay xem thế nào?
Nguyễn Đãng Đạo biíớc ra thềm, dưới ánh trăng
sáng ngời, ông viết liền một mạch. Hai vị quan lớn
trong phủ chưa uống hết một chén trà thì bài đã làm
xong. Phạm Công Trứ soi đèn đọc, càng đọc càng ngạc
nhiên, kỉnh sỢ cho bút lực của ông, liền nói với quan
Đề lĩnh:
- Văn tài gã này hơn cả bọn cống sĩ ở trường Giám,
khoa thi tới không đỗ Trạng nguyên cũng Bảng nhãn.
Nếu Ngô huynh kén rể hiền thì tôi tưởng không ai hơn
gã này.
Ngô Đề lĩnh rất đẹp lòng, bảo: Ta bằng lòng nhận
anh làm con rể và cho anh vào dinh học hành, nhưng
phải đại đăng khoa (thi đỗ) rồi mớỉ đirợc uểu đăng
khoa (lấy vỢ) đấy nhé.
Từ đó Nguyễn Đáng Đạo dọn đến dinh Đề lĩnh ở,
ngày đêm dùi mài kinh sử. Một năm sau, chàng thỉ
Hương đỗ đầu, mấy năm sau nữa chàng đỗ thi Hội, rồi
vào thỉ Đình được đỗ Trạng nguyên. Lúc này Nguyễn
Đăng Đạo mớỉ báo cho bố mẹ mình đến hỏỉ tiểu thư
con quan Đề lĩnh làm vợ. Quan Đề lĩnh họ Ngô không
ngờ rằng, chàng rể của mình lại xuất thân từ một danh
gia vọng tộc. Bố và bác ruột ông đều là những vị quan
to của triều đình. Mặc dù vậy. Nguyền Đăng Đạo
không muốn dựa thế gia đình mà muốn tự tài năng và
ý chí của bản thân mình mà chinh phục được vợ và gía
đình vỢ. Thật là một người con rể xứng đáng.