Page 252 - Bài Văn Mẫu
P. 252

> ĩ
 0'*^

         Trong  phần  cuối  của truyện,  khung  cảnh  nghĩa địa được  Lỗ  Tấn  miêu tả
      rất kĩ:  Miếng đất dọc chân thành phía ngoài cửa  Tây vốn là đất cõng,  ở  giữa là
      con đường mòn nhỏ hẹp,  cong queo,  do những người hay đi tắt giẫm mãi thành
      đường.  Đó cũng là cái ranh giới tự nhiên giữa nghĩa địa những người chết chém
      hoặc chết tù,  ở về phía tay trái,  và nghĩa địa những người nghèo,  ở về phía tay
      phải.  Cả  hai ndi,  mộ dày khít,  lớp này lớp khác,  như bánh bao nhà giàu ngày
      mừng  thọ.  Hình  ảnh  con  đường  mòn ở  đày  không chỉ đơn  thuần  là  một ranh
      giới tự nhiên  mà  nó còn  là  ranh  giới vô  hình của lòng  người, của những định
      kiến xã hội. cảnh nghĩa địa trong đoạn văn mang nhiều ý  nghĩa. Thứ nhất; Dư
      luận xã hội không hề có sự phân biệt giữa những người làm cách mạng hi sinh
      vì đất nước với những kẻ tội đồ.  Như vậy thì những chiến sĩ cách mạng cũng
      bị coi là “giặc”. Thứ hai: số người bị chết chém  hoặc chết tù  cũng  nhiều  như
      số  người  bị chết vi  nghèo đói.  Hình  ảnh  những  ngôi  mộ  ở  nghĩa trang  nhiều
      như bánh bao nhà  giàu ngày mừng thọ là  một hình ảnh so sánh  mỉa mai, gợi
      lên thực trạng xã hội phong kiến Trung Hoa vừa đen tối vừa tàn bạo thời ẩy.
         Lỗ  Tấn  còn  gửi  gắm  một hàm ý  khác nữa trong  hình  ảnh  con đường mòn
      chia đôi  nghĩa địa:  ranh  giới  giữa  người  nghèo và  người cách  mạng  rất gần.
      Những  người  làm  cách  mạng  là  ai  nếu  không  phải  là tầng  lớp  nghèo khổ  bị
      áp bức, bóc lột đến cùng cực, không còn con đường nào khác là phải tự vùng
      lên để giải phóng cuộc đời mình? Nếu như lúc còn sống họ chưa thật sự hiểu
      nhau, gắn bó với nhau thì lúc chết, nghĩa địa này là nơi họ được ỏ gần nhau.
         Hai bà  mẹ  cũng  ra thăm  mộ  con trong tiết Thanh  minh.  Đó  là  bà  Hoa,  mẹ
      của Thuyên và  bà  mẹ  của Hạ  Du  - tử tù  chết chém. Bà  Hoa đặt lễ  vật trước
      mộ con, khấn vái rồi khóc lóc một hồi. Bà kia cũng làm  như vậy trước mộ con
      mình, chỉ khác là mộ của Thuyên ở bên phải đường mòn, còn ngôi mộ kia thì
      nằrw bên trái đường mòn, gần như đối diện nhau. Tình huống này đã tác động
      rất mạnh tới suy nghĩ và cảm xúc của người đọc. Cả những người đã chết và
      những  người  đang  sống-đều  là  nạn  nhân  đau  khổ,  đáng  thương  của xã  hội
      phong kiến Trung Quốc hủ  bại, bế tắc đương thời.
         Câu  hỏi đầy ngạc nhiên và  băn  khoăn của bà  mẹ  Hạ  Du:  Thế này là  thế
      nào ? khi  nhìn  thấy trên  nấm  mồ  con  trai  mình  có  những cánh hoa  trắng hoa
      hồng...  không nhiều lắm, xếp thành vòng tròn tr^n, không lấy gì làm đẹp,  những
      cũng  chỉnh  tề  lặp  lại  hai  lần  gợi  nhiều  day dứt.  Câu  hỏi  ấy thể  hiện  thái  độ
      khó hiểu của bà mẹ trước hành động tham gia cách mạng và cái chết bi thảm
      của con trai mình; đồng thời chất chứa cảm xúc chua xót, đau khổ V.  tự trách.



                                                                           251
   247   248   249   250   251   252   253   254   255   256   257