Page 161 - Bài Văn Mẫu
P. 161
được phần người, rất người trong lòng bà mẹ khốn khổ kia. Bà cụ cố đổi
buồn thành vui, cố tươi cười, đon đả cho bữa cơm đỡ phần thê thảm. Chi tiết
này làm cho tác giả và chúng ta không cầm nổi nước mắt. Chúng ta khóc vì
thương, vì quý tấm chân tình của bà.
Ba mẹ con Tràng đã tìm thấy niềm vui trong sự nương tựa, cưu mang nhau
mà sống. Tình vợ chồng, mẹ con sẽ là động lực giúp họ tăng sức mạnh vượt
qua tao đoạn ngặt nghèo trước mắt. Tình cảm ấy rất cần nhưng chưa đủ để
đảm bảo cho ba người một tương lai tốt đẹp hơn. Hiện thực cuộc sống trước
mắt họ vẫn một màu xám xịt, chết chóc và rùng rỢn: Ngoài đình bỗng ơội lên
một hồi trống, dồn dập, vội vã. Đàn quạ trên những cây gạo cao chót vót
ngoài bãi chợ hốt hoảng bay vù lên, lượn thành từng đám bay vẩn trên nền
trời như những đám mây đen...
Cái tài của tác giả là cứ nhẹ nhàng như không mà luồn lách ngòi bút động
đến tận nơi sâu thẳm của tâm hồn, bắt người đọc phải cười, phải khóc, phải
sống cùng với nhân vật của mình. Kim Lân đã diễn tả thật sâu sắc và tinh tế
tâm lí của bà cụ Tứ, một người mẹ nghèo khổ mà hiểu biết, yêu thương con
hết lòng và yêu thương cả những cảnh đời oái ăm, tội nghiệp bằng một tấm
lòng nhân ái sâu xa. Bà cụ cố gắng xua đi cái ám ảnh đen tối đáng sợ của
thực tại, nhen nhúm niềm tin, niềm vui cho các con. Trong cái thân hình khẳng
khiu, tàn tạ vì đói khát ấy vẫn nung nấu một ý chí sống mãnh liệt.
Qua truyện ngắn Vợ nhặt, nhà văn Kim Lân đã dựng lên hình ảnh chân
thật và cảm động về một người mẹ nghèo khổ hết lòng yêu thương con. Ngòi
bút tinh tế của tác giả đi sâu phân tích diễn biến tâm trạng phức tạp của bà
cụ Tứ và thể hiện qua từng lời nói, ánh mắt, trong suy nghĩ, hành động và lối
lo xa cho tương lai các con. Phải là người có vốn sống phong phú, thấu hiểu
và thông cảm, yêu mến và trân trọng những người nghèo khổ thì tác giả mới
có thể diễn tả một cách chân thực, tài tình đến vậy.
Truyện Vợ nhặt không đơn thuần là trang văn mà là những trang đời thấm
đẫm nước mắt tủi cực, xót xa, phấp phỏng nỗi lo cho hiện tại và le lói niềm
tin vào tương lai của bà mẹ nghèo. Hình ảnh bà cụ Tứ khiến người đọc rung
cảm sâu sắc trước tấm tình tha thiết của người mẹ già. Người mẹ già ấy
chính là ánh sáng le lói trong bóng tối bi thảm của những kiếp đời nghèo khổ.
Nhân vật bà cụ Tứ đã làm cho giá trị nhân đạo của tác phẩm Vợ nhặtỉrở nên
thấm thìa hơn, cảm động hơn.
160