Page 164 - Bài Văn Mẫu
P. 164
II. BÀI LÀM
Vợ nhặt là tác phẩm đặc sắc, tiêu biểu nhất trong sự nghiệp sáng tác của
nhà văn Kim Lân. Nội dung truyện kể về anh Tràng ở xóm ngụ cư, làm nghề
kéo xe bò thuê. Giữa trận đói kinh hoàng nuôi thân còn khó, thế mà bất ngờ,
anh dám đèo bòng thêm cô vợ nhặt. Kim Lân đã sáng tạo ra tình huống nhặt
vợ rất độc đáo, đồng thời vận dụng ngôn ngữ bình dân tự nhiên, mộc mạc để
khắc hoạ tính cách của từng nhân vật. Từ bà cụ Tứ đến anh Tràng và người
vợ nhặt, nhân vật nào cũng sinh động và chân thực.
Ngay cái tên truyện là Vợ nhặt cũng gợi cho người đọc nhiều liên tưởng
thú vị. Nhân vật vợ nhặt được tác giả miêu tả rất tinh tế, phù hợp với diễn
biến tâm trạng ở từng tình huống khác nhau. Chi, đã đem lại niềm vui ấm áp
và hạnh phúc gia đình cho mẹ con Tràng trong cảnh ngộ mấp mé giữa sự
sống và cái chết. Vì thế nhân vật này chứa đựng ý nghĩa nhân văn sâu sắc,
góp phần hoàn thiện giá trị hiện thực và nhân đạo của tác phẩm.
Thường thường, các nhân vật trong tác phẩm dù là chính hay phụ đều có
một cái tên để gọi, để phân biệt giữa nhân vật này với nhân vật khác. Đôi
khi, tên nhân vật cũng bao hàm một dụng ý nào đó của tác giả hoặc có thể
toát lên tư tưởng chủ đề của tác phẩm. Truyện ngắn Vợ nhặt của Kim Lân đã
được nhà văn Nguyễn Khải nhận xét là : “Dường như chẳng có gì cả nhưng
lại có khả năng làm kinh động lòng người Cho nên, khi tác giả cố tình
không đặt tên cho nhân vật của mình và lấy nhân vật không tên ấy làm nhan
đề tác phẩm thì chắc hẳn đó là một dụng ý nghệ thuật sâu xa.
Cốt truyện xoay quanh sự kiện “ nhặt vợ ” bất ngờ và trớ trêu của anh
Tràng. Nhà Tràng ch? có hai mẹ con ở cái xóm nghèo ven chợ. Là dân ngụ cư
nên Tràng bị khinh rẻ. Đã thế, anh ta vừa luống tuổi lại vừa xấu trai nên ế vợ.
Trong hoàn cảnh bình thường, Tràng không thể cưới được vợ, ấy vậy mà giữa
nạn đói khủng khiếp, anh ta lại “nhặt” được “vợ” một cách tầm phơ tầm phào,
chẳng cần phải cưới xin gì.
Nhân vật vợ nhặt xuất hiện trong bối cảnh trận đói năm 1945 đang diễn ra
vô cùng khủng khiếp. Người chết đói như ngả rạ. Quạ bay vù vù như những
đám mây đen trên nền trời. Đoàn người chạy đói từ những vùng Nam Định,
Thái Bình đội chiếu lũ lượt như những bóng ma xanh xám, nằm ngổn ngang
khắp lều chợ. Không khí vẩn mùi ẩm thối của rác rưởi và mùi gây của xác người.
163