Page 416 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 416

điên ghê gớm  các chân  giá trị.  San-ti-a-gô không thể và  không  còn thuộc về thế
    giới  ấy.  Sự thẳng  thắn,  cao thượng  của  ông  lão  chỉ  có thể tìm  được  sự tri  âm  ở
    chốn biển khơi. Con cá là bạn lão, cũng như đại dương bao la mới đích thực là ngôi
    nhà thân thiết của con người cô độc San-ti-a-gô. Giống như mọi nhân vật mã khác
    của  mình,  Hê-ming-uê  kiến tạo  một  môi trường  sống  gần gũi  với thiên  nhiên cho
    nhân vật. Chỉ quay về với thiên  nhiên,  nhân vật Hê-ming-uẽ mới tìm được sự lắng
    dịu tâm  hồn, sự đồng cảm.  Mối quan hệ giữa ông lão và cá  kiếrn thể hiện rõ điều
    này.
        Tuy nhiên, không phải lúc nào mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên cũng
    suôn  sẻ  như nhan  đề chỉ  ra  (ông già  và  biển  cả)  mà thường  xuyên  là  phức tạp.
    Mục tiêu của ông  lăo là giết chết con cá để tìm  nguồn sống,  nhưng  ngay tức khắc
    ông lão ý thức được rằng con cá là  hiện thân của cái đẹp. Lão giết nó đồng  nghĩa
    với việc giết chết cái đẹp. Nhưng lão không thể không giết chết nó. Đây chính là bi
    kịch muôn thuở của con người.
        6.  Lão cô thêm lẩn nữa
        Để vượt qua  con cá và qua  nhũmg  phức cảm trong tâm  hồn, ông  lão chỉ còn
    cách “cố thêm lần nữa”. “Cố gắng” chính là nền tảng thành công của ông lão. Văn
    bản thường xuyên lặp lại  mệnh đề này bằng ngôn ngữ của  người  kể và  ngôn  ngữ
    của chính San-ti-a-gô;
        - Mình sẽ cố thêm lần nữa.
        - Lão cố thêm lần nữa.
        - Mình sẽ lại cố thêm.
        - Lão lại cố và mọi chuyện vẫn như cũ.
        - Mình sẽ lạl cố thêm một lần nữa...
        Cứ một lần cố, ông lão đến gần hơn với chiến thắng.  Sau  một lần cố, con cá
    thêm  một lần thất thế trước lão.  Sự thành công của lão và sự thành công của con
    người nói chung phải chăng là nhờ nhũrng nỗ lực không ngừng trong cuộc đời?
        Trong  chiến  thắng  của  ông  lão,  không  chỉ có  iriỗi  sự nỗ  lực vượt qua  rỉhững
    đau đớn thê’ xác và tinh thân ấy, mà còn có cà quá khứ và tất cả mọi thứ tốt và xấu
    trong chính con  người  lão:  “Dõn  hếỉ mọi đốn đau và  những gì còn lại của sức lực
    và lòng kiêu hãnh đã rời bỏ từ lâu, lâo mang ra đương đầu với cơn hấp hối của con
    cá và con cá tiến gần mạn thuyền,  từ từ bơi nghiêng, mõm nó gần như chạm vào
    ván thuyền và sắp sửa vượt qua, dài, sâu, rộng, ánh  bạc,  vằn tía và bất tận trong
    dòng nước”. Đớn đau, tàn lực và lòng kiêu hãnh của quá khứ được đặt liền kề. Sức
    mạnh  của  San-ti-a-gô  không  phải  là  sức  mạnh  của  người  sung  sức  mà  là  sức
    mạnh  của  tổng  thể  những  gì  đã  suy  thoái.  Thế  mà  lão  vẫn  chiến thắng  con  cá.
    Đấy chính là giá trị tiềm tàng mà chỉ con người có được trên hành trình khẳng định
    sự sống.

                                                                           415
   411   412   413   414   415   416   417   418   419   420   421