Page 413 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 413
- Phân tích tình hình; “Mình phải giữ cho nó đừng đau quá, lão nghĩ. Nỗi đau
của ta thì không thành vấn đề. Ta có thể chế ngự. Nhưhg nỗi đau của con cá thì có
thể khiến nó cuồng lên”.
- Di chuyển được con cá: ‘Ta đã di chuyển được nó”.
- Động viên bản thân: “Kéo đi, tay ơi, lão thầm giục. Hãy đứng vững, đỏi chán
kia. Tỉnh táo vì tao, đầu à”.
- Tập trung sức lực: “Dồn hết mọi đớn đau và những gì còn lại của sức lực và
lòng kiêu hãnh đã rời bỏ từ lâu, lão mang ra đương đầu với cơn hấp hối của con
á C .
- Phóng lao giết chết con cá.
Song song với diễn biẽti trên là quá trinh suy kiệt sức lực của ông lão;
- Khi con cá bắt đấu luợn vòng, lão hãy còn đủ sức để kéo: “Lão chỉ cảm nhận
áp lực của sợi dây hơi chùng lại và dùng tay phải, lão bắt đầu nhẹ nhàng kéo vào.
Sợi dây chững lại, như mọi khi, nhưng ngay lúc lão kéo đến điểm sắp đứt thì sợi
dây bắt đầu thu vào. Lão lách vai và đầu ra khỏi sợi dây và bắt đầu liên tục kéo
nhẹ nhàng”.
- Nhưng rồi cứ phải ra sức níu sợi dây để buộc con cá phải quay vòng, sức lực
lão suy kiệt nhanh chóng: “hai giờ sau, mồ hôi ướt đẫm người ông lão và lão mệt
thấu xương”, “ông lão thấy hoa mắt suốt cả tiếng đồng hổ, mồ hôi xát muối vào
mắt lão và xát muối lên vết cắt phía trên mắt và trán” ,...
- Tiếo đó ông lão “lại cảm thấy choáng váng”, ‘1031 mồ hôi đám đia nhưng
không phải vì mặt trỏị mà vì một nguyên nhân knác”, ‘ lão ioi thấy xây xẩm mặt
mày”, miệng !ão khô Khốc không thể nói nổi, nhưng lúc này lâo không thể với lấy
cái chai”
- Đỉnh điểm của việc kiệt sức là sự “lú lẫn đầu óc”, ông lão bước vào trạng
thái chênh chao giữa sống và chết khi “lão nói bằng giọng mà bản thân hầu như
không còn nghe nổi”
- Tại thời khắc đó, ông lão đã biết tự động viên kịp thời; “Hày giữ đầu óc tỉnh
táo và biết cách chịu đựng như một con người”, lão nghĩ. Rồi lão kêu gọi; “Đầu ơi,
hây tỉnh táo”. Bằng cách đó, từng phút giây, lão trở nên mạnh hơn con cá.
Dõi theo mạch trần thuật trên, ta thấy, diẻn biến của trận đánh rất gay cấn,
được tính theo từng vòng lượn của con cả và tính theo cả chút sức lực ít ỏi còn lại,
dần hao mùn của ông lâo: ‘ Cứcai đà này thì không ổn rồi, lão nghĩ. Miệng lão khó
khốc Khôr’g thể nói .'ổi, nhưng lúc này lão không thể với lấy cái chai. Lần này mình
phải kéo nó cập mạn, lão nghĩ, Cứthẻm vài vòng nữa thì mình sẽ đuôi sức”.
Có lúc ngurii đọc ngơ như ông lão để mất con cá hoặc gục chết trước nó. Thế
412