Page 298 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 298

người đứng ỏ cửa rừng gần con nước lớn nhìn ra xa. Đó là lòi kết cấu vòng tròn hay
    còn gọi là đầu cuối tương ứng. Kết cấu này tạo cái nền vững chãi để khai triển câu
    chuyện.  Những trang sử đau thương, bất khuất của làng Xô Man lần lượt sống dậy
    trên  nền  cảnh  xà  nu.  Kết  cấu  này  cũng  tạo  nên  chiếc  khung  để tòn  lên  vẻ  đẹp
    những con người.  Bức tranh tập thể làng Xô Man vốn đả đẹp lại càng đẹp hơn khi
    được lồng trong chiếc khung xà nu. Đặc biệt, lôi kết cấu đầu cuối tương ứng tạo dư
    âm hùng tráng,  bâng khuâng cho thiên truyện. Kết mà không đóng, truyện cứ mỏ
    ra trước mắt người đọc nhũrng cánh rừng ngút ngàn. Nó như bài ca bất tận về sức
    sống  của  thiên  nhiên  Tây  Nguyên,  về  chủ  nghĩa  anh  hùng  cách  mạng  của  con
    người vùng đất ấy.
        Không chỉ xuất hiện lúc mở đầu và kết thúc mà xà  nu có mặt suốt chiều dọc
    tác phẩm.  Có thể nói xà nu đã trở thành một nhân vật tham dự vào đời sông sinh
     hoạt, chứng kiến mọi tâm tình, mọi bước trưởng thành của làng Xô Man bất khuất.
     Nào là  cây xà  nu,  nhựa  xà  nu,  nào là  khói xà  nu,  lửa xà  nu... xuất  hiện  liên tiếp
     ngót hai  mươi lần trong dòng cốt truyện. Cây xà  nu lớn bên đường  nhắc Tnú nhớ
     lại ngày gặp Mai sau khi trốn tù về vói những giọt nước mắt vừa xấu hổ vừa thương
     yêu...  Cụ  Mết  kể  lại  với  dân  làng  trang  sử bi  hùng  của  Xô  Man  gắn  cùng  một
     quãng đời Tnú  nơi gian  nhà lớn, bên bếp lửa xà nu bập bùng... ánh lửa xà  nu soi
     cho Dít đọc tờ giấy đơn vị cho phép Tnú về thăm làng... Ngày còn nhỏ. Tnú và Mai
     ở trong  rừng  với  cán  bộ cách  mạng,  học chữ trên  tấm bảng  đan  bằng  nứa xông
     khói xà nu cho đen dày... Lũ giặc bắt trói Tnú, fra tấn anh trước mặt dân làng bằng
     giẻ  tẩm  nhựa  xà  nu  quấn  đốt  mười  đầu  ngón  tay.  Nhựa  xà  nu  bén  lửa  cháy  rất
     đượm.  Lúc này lửa xà  nu thử thách sức chịu đựng, thử thách lòng trung thành với
     cách  mạng  của  Tnú...  Sau  khi  bất  ngờ đâm chém  hết cả  tiểu  đội  lính  của thằng
     Dục, dân làng Xô Man náo nức mài giáo, vót chòng chuẩn bị kháng chiến, cả đêm
     ấy làng  không  ngủ dưới ánh đuốc xà  nu  rực sáng  khắp  rừng.  Lửa xà  nu soi sáng
     tinh thần  bất khuất, soi sáng con đường  người Tây Nguyên  phải đi...  Giữa cây xà
     nu với dân làng Xô Man  nói riêng,  con  người Tây Nguyên  nói chung có mối quan
     hệ  gắn  bó vô  cùng thân  thiết.  Dường  như cây xà  nu  cũng  biết  đau  thương,  căm
     giận, cũng biết yêu thương, tự hào cùng với con người.  Phải chàng vì thế, khi miêu
     tả con người,  Nguyễn Trung Thành hay ví với cây xà  nu;  ngược lại,  khi nói về cây
     xà  nu,  nhà văn  hay dùng  những từ ngữ,  hình ảnh về con  người.  Hãy xem cụ  Mết
     được  miêu  tả:  “ông  ở trần,  ngực căng  như rriột cây xà  nu  lớn”.  Còn cây xà  nu  bị
     đạn đại bác chặt đứt ngang nửa thân mình lại như một cơ thể chịu đau thương: “ỏ
     chỗ vết thương,  nhựa  ứa ra, tràn trề, thơm  ngào ngạt,  long  lanh nắng  hè gay gắt,
     rồi  dần  bầm  lại,  đen  và  đặc quyện  thành  từng  cục  máu  lớn”.  Những  vết thương
     trên  cây xà  nu  chóng  lành  được  nhà  văn  ví như sự hồi  phục  “trên  một  thân  thể
     cường tráng”.  Rừng xà nu  kiêu hãnh trong tầm đại bác của đồn giặc, che chở cho
     làng được nhà văn nhân cách hóa “ưỡn tấm ngực lớn của mình ra”... Nhờ thủ pháp



                                                                           297
   293   294   295   296   297   298   299   300   301   302   303