Page 300 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 300

còn con đường nào khác,  muốn giữ quyền sống, muốn được tự do, con người Tây
  Nguyên phải đứng dậy cầm lấy vũ khí.  Chân lí cách mạng, con đường tất yếu này
  được nhà văn gửi gắm qua lời cụ Mết: “Nhớ lấy,  ghi lấy.  Sau này tau chết rổi,  bay
  còn sống phải nói lại cho con cháu: chúng nó đã cầm súng, mình phải cầm giáo!... “
      Làng  Xô  Man  chính  là  một  rừng  xà  nu  dồi  dào  sức sống,  thách  thức  kẻ thù
  giữa đại ngàn Tây Nguyên hùng vĩ. Tạo nên rừng gồm nhiều thế hệ cây. Bức tranh
  tập thể Xô Man anh  hùng gồm  nhiều thê hệ con người đồng lòng đổng sức.  Hình
  ảnh xà  nu tượng trưng cho các thế hệ con  người nhanh chóng trưởng thành trong
   khói lửa chiến tranh. Thế hệ này già cả hoặc gục ngã, có ngay các thế hệ sau tiếp
   nối  đảm  đương  sứ mệnh  đánh  giặc,  bảo vệ  quê  hương.  Trước  khi  kể  lại  với  dân
   làng một trang sử bi hùng của Xô Man gắn cùng một quãng đời Tnú, cụ Mết đã tự
   hào sang sảng;  “Không có cây gi mạnh bằng cây xà nu đất ta.  Cây mẹ ngã,  cây
   con mọc lèn.  Đố nó giết hết rừng xà nu này!...   Nói về cây xà nu song lời cụ Mết
   toát  lên  niềm  tự  hào  chính  đáng  trước  sức  sống  quật  cường,  bền  bỉ  của  thiên
   nhiên, con  người  quê  hương.  Cạnh  một cây xà  nu  mới  ngã gục,  “đã có bốn năm
   cây con mọc lên, ngọn xanh rờn, hình nhọn mũi tên lao thẳng lên bầu trời... Chúng
   vượt lên rất nhanh,  thay thế những cây đã ngã.” Từ eụ  Mết qua Tnú,  Mai đến  Dít
   rồi Heng... ấy là những thế hệ xà nu hiện lên thật đẹp, thật rõ nét chỉ trên chưa đầy
   mười  lăm trang truyện  ngắn.  Chuyện của một đời, của  nìột thời  được  nhà văn  kể
   chỉ trong một đêm và được cô nén trong một durịổ lượng rất vừa phải.
       Trong  rừng,  ít  có  loài  cây  nào  ham  ảnh tíắng  mặt  trời  như cây  xà  nu.  “Nó
   phóng lên rất nhanh để tiếp lấy ánh nắng,  thứ ánh nắng trong rừng rọi từ trên cao
   xuống từng luống lớn thẳng tắp, lóng lành vỏ số hạt bụi vàng từ nhựa cây bay ra,
   thơm md mànự\  Nguyễn  Trung  Thành  đã  tạo dựng  một  không  gian  khoáng  đạt
   ngập tràn ánh sáng với những cây xà nu vươn thẳng song song cùng những luồng
   nắng, với  màu vàng lấp lánh của  bụi cây, với  hương vị  ngạt ngào tỏa khắp... Bức
   tranh  này  khiến  ta  tự nhiên  liên  tưởng  tới  lòng  khao  khát  tự do,  sự vươn  theo  lí
   tưởng  cách  mạng  của con  người Tây Nguyên.  Cây xà  nu  ham ánh  nắng  mặt trời
   cũng như người Tây Nguyên yêu tự do. Cây xà nu cần ánh nắng mặt trời để tồn tại
   và phát triển cũng như người Tây Nguyên phải tìm đến ánh sáng của Đảng thì mối
   có quyền sống,  mới được hạnh  phúc. Chân lí của lịch sử tương đồng thật tự nhiên
   với qui luật của trời đất thiên nhiên. Chính ý nghĩa tượng trưng này tăng thêm chất
   thơ, chất lãng mạn bay bổng cho hình ảnh xà nu.
       Tượng  trưng  cho  sự ngay  thẳng,  tính  cần  cù,  lòng  yêu  thương,  tâm  hồn  lạc
   quan trong gian khó của con người Việt Nam chúng ta đã có hình ảnh cây tre. Với
   truyện  ngắn  này,  biểu  tượng  cho  con  người  Tây  Nguyên  kiên  cường  bất  khuất,
   thủy chung đến cùng với lí tưởng cách mạng, chúng ta lại có hình ảnh cây xà  nu.
   Sự kết hợp hài hòa các tầng lớp ý nghĩa qua cảm hứng say mê, qua ngòi bút giàu
   tính  tạo  hình  và  thấm  đượm  chất  thơ  của  Nguyễn  Trung  Thành  khiến  cho  hình


                                                                         299
   295   296   297   298   299   300   301   302   303   304   305