Page 64 - Nghề Thủ Công Truyền Thống Việt Nam
P. 64
cầu xã hội, những người thợ thủ công này cũng lưu tâm
đến các mặt hàng khác và hành nghề rải rác ưong xóm này
hay xóm kia (thí dụ có người chuyên làm cồng chiêng, làm
chuông, làm đỉnh...) song không có tình trạng làm tranh
nhau. Nếu ai đó muốn hòi về một mặt hàng nào không
thuộc của phường thì được giới thiệu một cách hào hửng
và trân ừọng sang tìm ờ phường khác hay một gia đình
khác. Nhìn chung phường hội ở các làng nghề là nhằm giữ
tình đồng nghiệp để cùng giúp nhau khi hội viên cỏ việc
vui mừng hay io buồn. Những phường hội ấy hàng năm
họp một hay hại kỳ, cử ra một người làm trưởng phường
và lo làm lễ giỗ tổ nghề, một nghi thức trọng đại và thiêng
liêng ở các làng nghề hàng năm.
II. CÁC VI TỐ NGHỀ ĐƯƠC PHUNG THỜ
• •
1. Tổ nghề trong tâm thức ngưòi thợ thủ công
Cha ông ta xưa quan niệm người ta sống ở trên đời phải
có nghề có nghiệp, “nhân sinh thế thượng thùy vô nghệ”.
Nghề xuất hiện là do nhu cầu sống, nhu cầu thẩm mỹ và
nhu cầu chiến đấu của con ngườỉ... cỏ được nghề tinh xảo
người thợ thủ công có cơ hội để “vinh thân phì gia”, người
xưa cũng thường nói “nhất nghệ tinh nhất thân vinh”, phải
chăng là để khích lệ mọi người trau dồi nghề nghiệp cho
tinh xảo. Thực tế cũng như trong tâm thức người thơ, bất
cứ nghề nào cũng phải bắt đầu bằng sự phát minh sáng tạo,
bàng bàn tay khối óc của một người hay một nhóm người,
68