Page 60 - Nghề Thủ Công Truyền Thống Việt Nam
P. 60
Thừa con chằng gả cho anh hàng tờ l)
Đến ba mươi tết vẫn phất phơ ngoài đường.
Và:
Hoài người lấy chú thợ khay,
Cò cưa kỷ quéc có ngày không cơm(2)
Cũng đúng thôi vì làng nghề chỉ được xếp vào loại thần
dân “thứ ba” trong xã hội phong kiến Việt Nam, chỉ trên
tầng lớp thương nhân, nhưng lại không giàu bằng họ vỉ
“phi thương bất phú” là điều hiển nhiên xưa nay. Đó là
chưa nói đến “chữ tài liền với chừ tai một vần”. Triều đỉnh
phong kiến thi thoảng cũng ban cho người thợ tài hoa này
hàm cửu phẩm, cho người kia tước bá, tước hầu, nhưng
thực chất chỉ là thuốc tê xoa dịu những nỗi sưu cao thuế
nặng, những nỗi ngặt nghèo của các làng nghề. Sử sách
đã chép có thời kỳ, bộ Công của triều đình nhà Nguýễn
trưng dụng thợ giỏi trong dân gian sắp xếp thành đội ngũ
làm việc trong các xưởng dệt nhà nước, sản xuất các mặt
hàng đặc biệt phục vụ cho vua quan cung đình. Công việc
vất vả, lại đòi hỏi tài nghệ cao cường. Sự đãi ngộ đơn bạc
đã dẫn đến cái chết mòn mỏi của biết bao bàn tay vàng sau
những bức tường thành kín mít ở kinh đô. Chưa đủ, bàn
tay của triều đình như những vòi bạch tuộc vươn đến từng
làng nghề nghèo khó, nhỏ nhoỉ. Làng La Khê (Hà Nội) vốn
(ẽ} Hàng tơ: thợ làm tranh Đông Hồ
{2) Ca dao làng khảm Chuyên Mỹ
64