Page 56 - Nghề Thủ Công Truyền Thống Việt Nam
P. 56
biệt nổi. Phải chăng đây là điều bí ấn tậo nên bản sắc riêng
của từng nghệ nhân, từng làng nghề.
Đúng là các làng nghề mỗi nơỉ một vẻ, đều nổi tiếng
khó mà phân biệt hơn thua. Nói về sành thì phải kể đến hai
làng Thổ Hà và Phù Lãng. Với nước men da lươn khiêm
tốn nhưng đậm đà bền chắc, đồ sành ở đây dã trở thành vật
dụng thân thiết và gắn liền với dân chúng khấp nơi. Thậm
chí người ta kén cho bằng được chậu sành da lươn Phù
Lãng để ngâm gạo đồ xôi trong những dịp lễ hội thiêng
liêng tế thần. Làng Trung Thứ (Phù Mỹ) và làng Thượng
Giang (huyện Bình Khê, Bình Định) nồi tiếng với những
đôn chậu bàng sành xốp tráng men mầu. Còn thợ gốm Lái
Thiêu, Biên Hòa thì làm được loại sành trắng rất độc đáo,
mọi nơi đều ưa chuộng. Thị xã Thanh Hóa có loại đất để
chế sành đỏ, làm những chiếc chum lớn hoặc những chiếc
kiệu “bốn vú” thề tích chứa rất lớn có đến vài trăm lít. Làng
Lưu Mỹ huyện Anh Sơn (Nghệ An) lại nổi tiếng với nồi đất
Kẻ Trần. Một nhà nghiên cứu người Pháp đã so sánh nồi
đất Kẻ Trần đối với người Việt Nam không khác gì đồ sứ
Limoge đối với người Pháp vậy. Ở miền núi nghề gốm phải
kể đến hai bản Chiềng Chung và Trường Chanh Châu Mai
Sơn, Sơn La). Vào dịp giáp tết dân bản làm đĩa bát và vò
rượu cần để bán cho cả vùng Tây Bắc. Đồng bào Thượng
Tây Nguyên và đồng bào Vân Kiều (Bình Trị Thiên) sản
xuất được loại gốm màu đen đặc biệt không nơi nào làm
được. Nói đến gốm không thể không kể đến Bát Tràng
(Gia Lâm, Hà Nội). Bàn tay tài hoa của người thợ gốm
60