Page 67 - Nghề Thủ Công Truyền Thống Việt Nam
P. 67
Có thể nói việc thờ phụng, tôn vinh tổ nghề là vấn đề
tín ngưỡng ở nước ta. Nó cũng như trong một gia đình
hay dòng họ người ta thờ cúng tổ tiên là nhằm tôn vinh
một con người có thực, dù người đó không còn nhớ được
hành trạng, tên tuổi mà chỉ gọi theo một cách chung là cụ,
là kỵ... còn thờ tổ nghề là việc của một cộng đồng, một
địa phương, nó liên quan đến tín ngưỡng dân gian. Trong
tâm thức mọi người, họ tin rằng giữa họ và tổ nghề có một
mối liên hệ vô hình. Ở cõi siêu phàm thần linh giúp nghề
nghiệp vượt qua được những khó khăn để rồi tồn tại và
phát triển. Việc thờ phụng tổ nghề - dù là người thật hay
nhân vật huyền thoại thì cốt lõi vẫn là để khẳng định và
tôn vinh nghề nghiệp ấy. Ngày giỗ tổ nghề, chính là dịp,
là bằng chứng cụ thể về vị trí của nghề trong cuộc sống
con người. Ở đó có những tập tục, những nghi lễ mà cộng
đồng đã tạo nên để tôn vinh tổ nghề của mình. Ngày giỗ tổ
nghề bao giờ cũng là một dịp “trình nghề”. Ở đây không
có những nghi thức “trình nghề” chung chung như trong
các lễ hội nông nghiệp. Trong lễ giỗ tổ người ta đã cố gắng
giới thiệu một cách cụ thể những công việc, những thành
tựu của nghề mình, những thành tựu đó đều liên quan rất
mật thiết đến tổ nghề.
Thử nêu một vài ví dụ: Xưa kia hàng năm cứ vào dịp
mùng 9,10 tháng giêng (tương truyền đây là ngày vị tổ
nghề dời làng quê ra đi dạy nghề mà không trở về nữa)
hai thôn An Cốc thượng và An Cốc hạ đều làm lễ giỗ tổ để
tưởng nhớ công đức của cụ Tiền tổ sư Thái Luân và hậu tổ
71