Page 247 - Lý Thường Kiệt
P. 247

KHÁNG TỐNG - ĐÒI ĐẤT


         Vua Tống lại sai viên kinh lược Quảng Tây, là Miêu Thì Trung, viết thu
     cãi lại lời vua Lý.
         Đó là Lý cố nài, Tống quyết từ lần thứ hai.
         Thế là Tống dứt hẳn con đuờng thuơng thuyết để nước ta thôi đòi lại
     những đất Vật Ác, Vật Dương. Tống cũng biết rằng sự giao bang với Lý trở
     lại khó khăn. Tuy rằng năm ấy sứ ta sắp tới Biện Kinh mừng Triết Tông lên
     ngôi, các quan Tống ở Quảng Tây cũng ra công đề phòng biên giới cẩn thận.

         Ngày 11  tháng 10, viện khu mật nói: "Ty kinh lược Quảng Tây tâu về,
     ngỏ ý rất sợ rằng khi  sứ  Giao  Chỉ  trở về,  chúng sẽ  gây sự.  Vậy xin  thêm
     quân phòng ngự".  Thái hoàng thái hậu nói: "Nếu ty kinh lược Quảng Tây
     dò thấy sự chóng chầy thì Giao Chi cũng sẽ làm loạn là không sai, thì một
     mặt sai đạo quân thứ 18 đóng ở đông nam Đàm Châu xuống đóng ở Quế
     Châu, một mặt sửa soạn đem quân Hồ Nam tới Quảng Tây và lấy quân ở
     kinh xuống đóng ở Hồ Nam. Đợi khi nào sứ Giao vào cống, thì sẽ chuyển
     quân" (TL cựu kỷ, theo TB 390/14a).
         Ty kiềm hạt Quảng Tây cũng xin cho quân thú ở các trại Vĩnh Bình, cổ
     Vạn, Thái Bình, Hoành Sơn, Thiên Long, Như Tích, Để Trạo được hai năm
     thay phiên một lần. (TB 393/6b).

         Sứ bộ ta lần này gồm có viên ngoại lang hộ bộ Lê Chung là chánh sứ, và
     phó hiệu úy Đỗ Anh Bối là phó sứ.
         Sứ bộ tới Quảng Tây trong tháng 11. Lê Chung gặp Thành Trạc. Y nói
     với Trạc rằng: "Vua Lý đã xin đổi địa giới mà chưa được chiếu trả lời". Chung lại
     xin  chép  lại  những nguyên  thư và  trạng của  Lê  Văn Thịnh  gửi  cho  quan
     Tống, để lúc về sẽ dâng cho vua Lý xem. Trạc mách lại ty kinh lược. Ty ấy
     tâu về triều các việc trên và thêm rằng: "Nếu khi Lê Chung tới kinh, lại nói
     đến việc xin  đất,  thì nên đem bức  thư dài của  Lê Văn Thịnh cho xem mà
     giảng dụ, để Lê Chung hiểu rõ rằng trước đó, vì Thành Trạc bảo đảm sự sứ

     Giao Chỉ bàn biên cương không đến nỗi phản phúc, cho nên đã theo lời sứ
     xin mà giáng chiếu rồi. Từ rày về sau, nếu người Giao tới kinh còn dám bày
     tỏ kêu ca về chuyện ấy, thì triều đình khó lòng xử lý cách khấc được".


                                        257
   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251   252