Page 246 - Lý Thường Kiệt
P. 246

LÝ THƯỜNG KIỆT

             "Ấp  tôi có hai huyện  ở hai động Vật  Dương,  Vật Ác,  giáp  với đất  nhà  vua.
         Trước sau  bị các tù  trưởng làm  loạn  mà bỏ đi,  đem mình vào quy minh.  Đất  Vật
         Dương thì  năm  Bính  Thìn  (1076)  được  thu  vào  vương thổ,  đất  Vật Ác  thì  năm
         Nhâm Tuất (1082) mới được thu và đặt ải Thông Khang^^‘^\
             Tuy đất ấy là nhỏ nhen nhưng tôi rất lấy làm đau xót, luôn luôn nghĩ đến. Thật
         tổ tiên tôi ngày trước đã đánh dẹp những kẻ tiếm nghịch, xông pha gian hiểm mới có
         đất ấy. Nay gặp thời vận suy đồi, tôi không hay nối sự nghiệp cha ông. Tôi đâu dám
         dự vào hàng phiên thần, sống trong chốc lát.
             Năm  Giáp Tý  (1084),  ty kinh  lược Quảng Tây đã từng tâu  về việc ấy.  Tiên
         triều  lấy hai động Túc,  Tang,  và sáu  huyện cho tôi chủ  lĩnh.  Nhưng các đất  Túc,
         Tang ấy hiện  thuộc ấp  tôi rồi,  không phải là  đất  mà  nay  tôi đã xin:  Cho  nên  tôi
         không dám nhận mệnh.

             May gặp khỉ bệ hạ lên ngôi.  Việc gì cũng đổi mới.  Vậy tôi kính cẩn bày tỏ lời
         biểu này để tâu lên" (TB 380/20b).
             Ngày  13  tháng 6, vua  Tống  trả  lời,  cương quyết  gạt  hẳn  lời  xin.  Thư
         Tống như sau:
             "Vả nay, biên  thần nói: "Thủ lĩnh  thuộc khanh  đã xâm lấn biên  thùy.
         Tiên  hoàng  vốn  sẵn  lòng  nhân,  đã  ban  chiếu  dụ.  Cho  phép  biện  chính,
         chứng thực rõ ràng. Đã đặc biệt cắt đất ải Khang (chắc là Thông Khang), ân
         tứ cho khanh. Tiếng ban đức như còn đó, nét mực chiếu vẫn còn tươi!
             Vậy khanh nên nghĩ đến lượng bao dung, mà tuân theo bờ đã định. Cớ
         sao còn tâu nhắc lại, vẫn giữ lầm xưa, mà lấy đất mới ban cho làm vật cũ sẵn
         có? Không kiêng dè đến thế. Thờ kẻ trên như vậy, sao coi được!
             Xét ý khanh không lẽ như vậy; ngờ lời người mách thế là sai. Huống chi
         dân  châu  động ấy là  dân  nhà vua  đã  từ lâu.  Từ khi  quan  quân  đánh  lấy
         Quảng  Nguyên  đến  lúc  trẫm  trả  Thuận  Châu,  không  hề  có  tranh  giành
         ruộng đất ở đó.
             Khanh phải hết lòng thành thật, tuân theo chiếu trước.  Phải thêm cẩn
         thận, giữ gìn cương vực. Chớ có sinh sự lôi thôi. Gắng làm cho đáng trẫm
         thương,  để  được  đời  đời  hưởng lộc"  (chiếu  ngày  N.  Ty,  DL  7-8-1086;  TB
         380/2lă).


                                           256
   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251