Page 177 - Lý Thường Kiệt
P. 177

KHÁNG TỐNG - oòl DAT


    chưa ra ngoài Lĩnh, còn đóng đợi lại ở Đàm Châu, thì vì Hồ Nam đã bị đói,
    lương thảo sẽ khó lòng biện; ở đó lâu, sự vận tải rất tốn. Nhưng nếu cứ tiến
    ra ngoài Lĩnh, thì sợ chướng độc làm cho người và ngựa, chưa dùng, đã ốm.
        9)     Từ trước,  mỗi lúc bản triều có việc biên phòng, từng sai quần  thần
    bàn  bạc  một  cách  rộng rãi.  Nay,  muốn  đánh  Giao  Chỉ,  ta  đem  mười vạn
    quân đi, phải trải qua nhiều nguy hiểm. Lợi hại như thế rất lớn. Thế mà bệ
    hạ tự định trước một mình. Tuy quốc luận cũng đồng ý, nhưng xin cứ hỏi ý
    kiến các quan trong ngoài, các cận chức, để cho rộng lời bình luận. Làm như

    thế, không những sẽ biết được ai hay giỏi, và  sẽ làm yên lòng quân, lòng
    dân, mà lại còn có thể tìm được những kế hoạch hay nữa".
        Lời bàn của Trương Phương Bình rất là xác đáng, trừ sự mong đợi dân
    ta chia bè đảng là sai. Sự thi hành phần lớn cũng hợp với lời bàn. Duy chỉ về
    việc dùng quân miền bắc, việc hoãn kỳ xuất quân, thì không thay đổi ý đã
    định.  Vả  các  tướng  sẽ  rất  phân  vân  về  việc  nên  đánh  chóng  hay  không.
    Quánh Quỳ chù chừ, do dự. Triệu Tiết biện lương không đủ. Lại thêm lam
    chướng giết quân Tống và quân ta chống cự dũng cảm.  Cho nên, tuy sửa
    soạn  chu  đáo,  kế  hoạch  hợp  lý,  nhưng cuối  cùng cũng khiến  quân Tống
    xuất trận phải thất bại chua cay.




    Chú thích:

       ’ Cựu vương Chiêm Thành nói đây là vua Chiêm bị kẻ khác tranh ngôi, nay đã chạy
    sang nước ta. Sử ta không chép việc này. Nhưng TB 252/22b và TS 489 đều có chép: ngày
    c. Dn tháng 4 năm G. Dn 1074, Giao Chỉ quận vương Lý Càn Đức dâng biểu nói: "Tháng
    10 năm ngoái, trại Định Phiên thuộc Nam giới trình rằng quốc vương Chiêm Thành đem
    hơn ba nghìn lính và vợ con, cưỡi thuyền đến xin hàng. Tháng Giêng năm nay đâ đến
    đạo tôi (nước tôi), cúi đầu xin phục". Vua Tống trả lời bảo bằng lòng nhận hàng. TS chép
    sơ lược hơn một chút.
       Theo  Maspéro  trong  sách  L e  R o ya u m e  du   C h am pa,  bia  Chàm  ở  đền  Ponagar  (Nha
    Trang)  có  nói đến chuyện  ấy, và vua  chạy sang hàng vua  Lý,  chính  là  Chế  Củ  hay là
    Rudravarman III bị Lý Thường Kiệt bắt được rồi tha, 5 năm về trước. 2.
       ^ Xem chú thích 1 ở chương VII và lời tâu của Trương Phương Bình (IX/12). Vả trong
    các triều  đại  nước  ta,  sau này cũng thường hay dùng những người  Trung  Quốc giúp;


                                      187
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182