Page 173 - Lý Thường Kiệt
P. 173

KHÁNG TỐNG - ĐÒI ĐẤT

         "Đó là kế lo cho trăm đời".
         Kể ra lý luận chính trị Triều Bổ Chi đã rất cao, mà óc thực dân y cũng đã
     mạnh!

         12.  Ý kiến Trương Phương Bình
         Sau đây sẽ tóm  tắt bài  thứ hai, mà Trương Phương Bình đã dâng vua
     hồi tháng 6, trước khi quân Tống tập trung tại Ung Châu.  Bài này tóm tắt
     mọi phương diện của cuộc chiến tranh Lý Tống bấy giờ: cớ ta đánh Tống,
     việc ta  tấn công Quảng Tây, kế hoạch Tống báo thù, và dư luận của phái
     phản đối Vương An Thạch.

         Trong khoảng đầu, Phương Bình nói việc Lý đánh Tống:
         "Từ đời Lý Nhật Tôn, Giao Chỉ bỏ việc cống. Triều đình đã rộng lượng
     tha cho, không hỏi tội. Biên thần đã cẩu thả sao nhãng sự canh phòng. Tụi
     hung  hãn,  ữộm  cướp,  có  kẻ  bị  giam  đày  mà  bỏ  trốn.  Binh  cũng  có  đứa
     ngang ngạnh, bỏ trốn sang giúp giặc. Cho nên Càn Đức mới dám trái vương
     mệnh, dùng nhiều người Hoa.
         Vả, ngày trước (đời Lê Hoàn), triều đình sai sứ (Lý Cảo) đến Giao Chi.
     Sứ đã thấy trong thành chúng không có dân cư; chi có phủ xá ẩm thấp, vài
     trăm  khu  nhà  gianh  để  lính  ở.  Binh  khí  chỉ  dùng  cung nỏ,  còn  mộc bài,
     thuẫn,  thương,  trúc  thương,  chúng  hèn  không  dùng  nổi.  Thế  lực  chúng

     không đáng làm cho Trung Quốc sợ. Cho nên ta đã khinh dể.
         Trong đời Cảnh Đức (Tống Chân Tông 1004-1008), họ Lý trộm chiếm bờ
     cõi  (thật ra  Lý lên ngôi  năm  1010). Từ đó đến  nay đã  hơn 70 năm.  Người
     nước ta lâu ngày không đến đó, nên không biết tình hình hư thực thế nào.
     Nay nghe nói kinh đô chúng có thành, hào mấy từng; binh lực, dân chúng
     sung túc. Chúng lại đánh được các nước nhỏ lân bang. Thế lực chúng, so với
     trước, thì mạnh hơn nhiều.
         Thế  mà, biên lại  quen  thói cũ,  vẫn khinh  thường,  không lo.  Cho  nên
     mới sinh sự. Man dân có đứa hung hãn, làm cho Giao Chỉ không chịu nổi.
     Giao Chỉ tố cáo thì không nghe;  gửi thư kêu thì không chịu nhận. Sự tình
     ủng tắc, chứa thành oán giận.


                                       183
   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178