Page 171 - Lý Thường Kiệt
P. 171
KHÁNG TỐNG-ĐÒI ĐẤT
3) Từ khi Tống Thần Tông lên ngôi, võ bị được chấn hưng. Nay binh
mạnh, khí giới nhiều.
4) Giao Chỉ là một nước nhỏ. Chỉ cần biên tướng cũng đủ phá. Thế mà
nay phát đại binh đi đánh.
5) Các tướng Tống có nhiều mưu, và đã bàn cùng vua kỹ càng. Còn
Giao Chỉ kiêu căng nhưng ngu muội.
B. CÓ thể không thành công, vì những lẽ sau:
1) Đến lúc cùng túng quá, Giao Chỉ sinh gian giảo. Có thể giả tỏ vẻ hèn
để lừa quân Tống.
2) Đất Giao Chỉ nóng nực, nhiều lam chướng, nhiều rắn rết.
3) Quân Tống phải đi đánh xa, lương thực rất khó liệu đủ. Mà nếu
muốn lấy lương địch để nuôi quân mình, thì đất Giao Chỉ nhỏ bé, vốn
không đủ nuôi dân chúng.
4) Đất Giao Chỉ nhiều rừng núi, khe ngòi. Quân Tống chỉ quen dùng xe,
ngựa, là lợi khí đồng bằng. Quân địch lại quen đường lối. Quân Tống dễ bị
du kích.
5) Quân Tông mộ ở Hà Băc, Kinh Đông, gôm một nửa lính mới. Ay toàn
những lũ dân du đãng, nay cùng thế, mới đăng lính. Chúng rất ô hợp, khó
điều khiển và không có dũng khí.
Kết luận đoạn này, Bổ Chi khuyên không nên đem đại quân đi đánh,
mà chỉ nên lập đồn giữ biên thùy và bờ biển mà thôi.
Nhưng y vẫn bàn đến chuyện đánh. Đoán kế hoạch của địch, Bổ Chi
nói:
"Giao Chỉ dùng không ra ngoài 3 kế sau:
Một là Giao Chỉ cố thủ các cửa quan không chịu ra, để làm cho quân
Tống đóng lâu, bị mỏi. Nếu quân Tống rút, quân Giao sẽ tiến. Nếu quân
Tống quay trở lại, quân Giao lại về giữ cửa quan. Làm như thế, vùng biên
thùy sẽ rất khổ. Đó là thượng sách của địch.
Hai là Giao Chi bỏ hở các cửa quan để khiêu chiến, nhử quân Tống vào chỗ
đặt phục binh. Quân Tống sẽ không tiến không lui được. Đó là trung sách.
181