Page 242 - Hai Bà Trưng
P. 242
"Anh hùng bất ý anh hùng tử,
Thống khốc vô thanh tiêu bất hưu’;
Tiêu bất hưu sơn sầu hải khấp"^.
Khói lửa cừu càng dập càng xông.
Trông ra thành quách non sông,
Cảm thương dân tộc, căm lòng khuyển ưng^
"Nhất tử thành danh lưu lê thiểu,
Đại cừu dục báo khổ tâm đa.
Khổ tâm đa sơn hà diệc lệ"'’.
Tâm sự này trời nhẽ có hay?
Trông ra ngọn cỏ đồi cây.
Chú ơi có thấu lòng này cho chăng?
Nói;
Chân đi một bước, ruột rối trăm vòng, nay đã đến
bò sông, hỡi nhà đò cho tôi qua vối.
Nhà Đò hát:
Thuyên ngược ta bỏ sào ngược,
Ta chống không được, ta bỏ sào xuôi!
' Anh hùng không ngờ đến cái chết, cho nên không một tiếng khóc
thương, nụ cười không tắt.
^ Cười không tẳt, núi sầu bể khóc...
^ Khuyển ưng: Chỉ bọn tay sai tàn ác, cam tâm làm nô lệ cho Pháp.
^ Một chết mà thành danh thì nên cầm nước mắt lại
Thù lốn muốn báo, phải để tâm lo lắng nhiều.
243