Page 237 - Hai Bà Trưng
P. 237
(Quân sĩ dạ ran. Giám sát ra bắt Thi Sách).
Thi Sách nói:
Đã sỢ chết thì không dám chống, đã chống thì
không sỢ chết, chết cũng như không. Chết mà được
tiếng với non sông, còn hơn sông mà du sinh thử thử.
Song mà thương đoàn con đỏ gửi trước hàm cọp dữ, biết
nhờ ai mở cửa cho đi. Chết một mình min sá kể chi mà
anh em đó, xin đều tay chiêu hậu đội.
Hát nam:
Ai đó đều tay chiêu hậu đội,
Nắm dân quyền mà kéo lại giang sơn.
Đất bằng một tiếng sấm ran,
Ngọn cờ Phúc Lộc tiếng kèn Chu Diên'!
Giám Sát nói:
Ta là Giám sát^, vâng lệnh quan giải Thi Sách ra
pháp trường^. Truyền chư quân chinh cổ'* sắp hai hàng,
đem Thi Sách ra pháp trường mà trảm quyết®.
Nào chư quân! Chém rồi đầu bêu ngoài cửa
khuyết®, thây đem bỏ rừng hoang.
' Phúc Lộc: Phúc Lộc ở về đất Hà Sơn Bình ngày nay.
^ Giám sát: một viên coi về việc chém giết các tội nhân.
® Pháp trường; nơi xử tội những tội nhân.
'' Chinh cổ; chiêng trống.
® Trảm quyết: hành hình chém ngay lập tức.
® Cửa khuyết; cửa cung điện vua chúa.
238