Page 234 - Hai Bà Trưng
P. 234

cảnh 4 - Vùng rừng núi thượng du
          Thi Sách nói:
          Nay  đã  đến  thượng  du,  Bằng  con  ơi,  con  đòi  các
     bọn thô tù ra nghe chú hiểu thị.
          (Bằng vào, thổ tù ra, Bằng ra).
          Thổ Tù nói;
          Thôi  không biết việc  chi,  bữa  tê  (kia)  đòi,  giừ (giò)
     lại đòi. Thôi lại chuyện ngà voi đó thôi,  mần ri (làm thế
     này) thì đến chết!
          Thi Bằng nói:
          Không can chi, cứ ra nghe ông hiểu thị, đừng sỢ.
          Thi Sách nói:
          Như  các  ngươi  ở  về  sơn  phận,  vẫn  xưa  nay  phép
     nước cũng ta.  Giữ nay  mấy lũ tinh  ma,  đem  tham  độc
     nó là quá lẽ.  Dân tình khổ tệ, ta nghĩ cũng thương. Vậy
     nên  ta  phải  dạo  các  địa  phương,  để  hiểu  thị  cho  dân
      đưỢc  biết.  Lúc  trước  nó  làm  khốc  nghiệt,  kẻ  lao  tù
      người bỏ đất đi.  Xứ này dân bạn lưu lyS  xứ nọ cửa  nhà
      tan  tác.  Thôi  từ  nay  về  sau  các  ngươi  cứ  một  lòng  cố
     kết,  chớ  nghe  đòi  mà  trong  dạ  kinh  hoàng.  Lẽ  nào  mà
     nó giết hết cả chăng? mà các ngươi lo sỢ.  Cho các người
     trở về bản xứ, lo việc làm ăn.
         Thổ Tù nói;
         Rứa  ạ  (thế  ạ)!  ôi  cha  ôi!  ông  quan  hắn  giừ  thật
     tươm  tất,  không  phải  như  ông  ngày  tê  (kia).  Lạy  ông
     chúng con xin về!



     ' Lưu ly: trôi nổi phiêu bạt. Đây ý nó xiêu cứ bạt quán.
                                                          235
   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239