Page 231 - Hai Bà Trưng
P. 231

thì  như  hùm  beo,  thiếu  một  chút  thì  nó  kẹp  nó  treo,
         làm  chưa  kịp  thì  những  thôi  cùng  sức.  Kẻo  mà  trên
         quở  trách:  thừa  hành  bất lực;  dưới  thì  phàn  nàn  sinh
         sự  nhiễu  nhưong,  thôi  thì  trót  đã  lõ  làng,  đến  mô
         (đâu) thì đến!

             Dạ bẩm quan, quan đòi có việc gì?
             Thi Sách nói:
             Ta  đòi  cả  hào  lý  đồng  dân,  sao  lại  có  một  mình lý
         trưởng?
             Lý Trưởng nói:

             Dạ  bẩm  quan,  không biết  quan  về đòi việc  gì,  dân
         tôi  sỢ  như  ngày kia,  nó  trốn  hết  cả.  Tôi  đương  thứ^  sỢ
         phép  quan  nên  phải  ra  đây,  quan  có  thương  dân  cũng
         là  may,  quan  không  thương  thì  gông  làng  vừa  mang
         vừa hát!
             Thi Sách nói:

             Không  việc  gì,  ông  cứ  mòi  làng  ra  cho  đủ.  Ta  nay
         về đây không phải như những người trước.

             Ta  nghĩ rằng  người  cùng  trong  một nưốc,  không
         lẽ  mà  làm  hại  chi  nhau.  Các  ông  sẽ  ra  ngồi  nghe  tôi
         hiểu  thị^.

             (Dân làng, bô lão kéo ra).



         ' Đương thứ: giữ chức, giữ nhiệm vụ.
         ^  Hiểu thị:  quan trên  nói chuyện trưâc dân  chúng về  một vấn đề gì đó
           gọi là hiểu thị
         232
   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236