Page 229 - Hai Bà Trưng
P. 229
Tổ quốc lúc trầm nhân hữu trách,
Phong trần bồn tẩu ngã hà bi?
Thệ tâm thiên địa thù nan cọng.
Cử mục sơn hà chí bất di‘.
Rồng tiên chung một giống, non sông mấy ngàn
thu, dạ thiếu niên mang nặng khôi dân thù, hồn liệt sĩ
bao giò quên nưốc tổ?
Tôi Thi Bằng tuổi xanh thâ't hộ^. Nhờ thúc đường®
theo việc kiếm thưh nghe lệnh đòi kíp vội trở ra trình
thân thúc® đòi con chi tá.
Thi Sách nói:
Bằng con ơi! Nay Tô Định mới giao cho chú, ra dân
gian hoà mãi® trân châu. Trên từ miền thượng du, dưới
khắp miền hải giác^. Chú nghĩ rằng quan sơn liêu
cách^, một mình ra bất trắc sương phong, thế nào con
cũng phải đi cùng, để chú cháu sớm hôm cho tiện.
' Tổ quóc lâm nguy (chìm trên cạn) mọi người đều có trách nhiệm, xuôi
ngược trên đường gió bụi, ta có lấy gì làm buồn? Lòng thề với trời đất
không dung mối thù, thề với núi sông không chuyển dời ý chí.
^ Thất hộ: cha mất sớm.
^ Thúc đường: chú
“ Kiếm thư; Gươm và sách vỏ. Ý nói nghề văn nghề võ.
^ Thân thúc: chú ruột.
® Hoà mãi: mua theo định giá.
^ Hải giác: góc bể, ý nói xa xôi tận miền chân trời góc bể.
^ Quan sơn liêu cách: núi non cách trở, đường sá xa xôi.
230