Page 225 - Hai Bà Trưng
P. 225
Thi Sách nói:
Con cứ đọc, ông cũng có biết ít nhiều.
Hề ca rằng:
Học năm ba chữ, tưởng học cho khôn; ai ngờ nguồn
cơn, lại ra dại chữ. Ngồi đàm văn tự, dại vối làng nho; đi
dậy học trò, dại cùng con trẻ. Nói đường sự lý, dại vối
cường quyền; nói với chính chuyên, dại cùng thế lợi! Dại
là bởi non sông vận hội; dại là vì thế thái nhân tình.
Vàng lẫn trắng, đỏ pha xanh^ ngất ngưởng bực mình mà
hoá dại. Ai khôn xin nghĩ lại, đừng hấp dại thằng ni.
Trong trần mấy mặt tương tri^? Dạ dám bẩm quan.
Thi Sách nói:
Con khoe con làm thơ hay, có bài gì đọc cho ông
nghe với.
Hê nói:
Có bài thơ thiệt hay, xin đọc ông nghe. Bữa tê (kia)
con có một cái ao cá mè, vì đại hạn, nó chết hết cả thảy.
Bao nhiêu mè gáy^ đầm thuỷ lộn nhào, bao nhiêu hẻn
tràu'' thời vênh râu cáo, con nực cười quá, con vịnh một
bài thơ.
^ Vàng lẫn trắng, đỏ pha xanh: cuộc sống phức tạp, vàng thau lẫn lộn.
Còn có ý mỉa mai thời cuộc.
^ Tương tri; cùng hiểu biết nhau,
’ Mè, gáy: cá mè, cá chép.
^ Hẻn, tràu; cá trê, cá quả.
226