Page 222 - Hai Bà Trưng
P. 222
Dám bẩm quan! Dân Giao Chỉ dã man thuần phác,
biết gì đâu sản vật trân kỳ. vả từ nội thuộc đến đây,
dân khôn khổ với Thừa hành đã lắm. Lúc trước thì
trạch lương' vô cấm, quan thị^ bất chinh, mà nay muôn
dặm bóng tinh^, trăm đường đánh thuế. Dân tình khổ
tệ, nghĩ biết dường nào? Tướng phủ xa cao, kêu van
không thấu. Thừa hành nhũng nhiễu, sinh sự vu xưng"',
xin tướng công xét lại cho tường, chém mấy lũ bêu đầu
cửa tưống, cho dân đưỢc thư gan uất chưống®, thở chút
hơi oan. Tôi xin ra biến vãng địa phương thu trân báo
đem vể trình nạp.
Tô Định nói;
Quan quận mục nói là phải lắm, song mỗ nghĩ
rằng: chúng nói đành hay có tội, ta hãy dung cho nó
một phen, khuyên ông giúp ta làm việc ấy cho nên,
công nghiệp ấy ta tìm đường báo đáp.
Thi Sách nói:
Dạ dám tuân lệnh! Tuân lệnh! Nguyệt tận tâm,
tận tâm. Dám xin hồi tư® chỉnh lý hành trang, trạch
cát nhật’ lâm hành cho tiện (Sách vào). *
' Trạch lương: ao rãnh, đầm hói.
^ Quan thị: cửa chợ. Quan thị bất chinh = vào cửa chợ không phải trả tiền.
^ Bóng tinh: bóng cờ nêu lên để chỉ chỗ cấm địa.
* Vu xưng: đặt điều nói không.
^ Thư gan uất chướng: cởi mở những căm uất tích luỹ lạl từ lâu trong lòng.
' Hồi tư: trỏ về nhà riêng.
'Trạch cát nhật: chọn ngày tốt. Lâm hành: lên đường.
223