Page 227 - Hai Bà Trưng
P. 227
Hỡi bậc khôn ngoan ai đó tá,
Xin đừng thả giọng tiếng ong ve!
Dạ lạy ông, nay ông bảo con đi có việc gì ạ?
Thi Sách nói:
Nay quan Tô tướng sai ông đi làm việc dưới miền
bể với miền thượng du, lấy cho đưỢc ngọc trai, ngọc cá;
ngà voi, tê ngu, cho nên bảo con đi cho có thầy có trò,
kẻo đưòng quan sơn cũng khó lòng lắm.
Hề nói:
Vô phép\ ông không hỏi ông nớ (ấy) như ngọc trai
ngọc cá không có, thì có lấy vỏ hàu không?
Thi Sách nói:
Lấy vỏ hàu làm gì?
Hề nói:
Dạ vô phép, những người ăn lắm miếng ngon sinh
bệnh đau tích, có chi hơn vỏ hàu?
Thi Sách nói:
Không được nói quàng.
Hề nói:
Dạ lạy ông, như tôi đi với ông, không biết ông có
giúp cho được đồng tiền sai phái ra trò chi không?
’ Vô phép; như nói: Xin lỗi! Tôi đến muộn chảng hạn. Tiếng "vô phép"
chỉ ở miền Trung dùng.
228