Page 224 - Hai Bà Trưng
P. 224

Thi Sách nói:

         Bận gì cũng phải đi vối ông nghe con!
         Hề nói:
         Con đang bận việc học.
         Thi Sách nói;

         Nhà  con  khi  trẻ  không  lo,  bây  giờ  còn  thì  giờ  đâu
    nữa?
         Hề ra nói:
         Dạ lạy ông con cũng nghĩ thế, bỏi vì con thấy thiên
    hạ  người  ta  dốt  cả,  không  ai  biết  chi,  con  sỢ  rồi  con
    cũng dốt lây,  nên con phải cô" công con học.  Bây giò lạy
    ông, con có mắc một việc dữ quá!
         Thi Sách nói:
         Dữ làm sao?

         Hê nói:
         Lạy  ông,  con  ra  "dại  chữ"^  đi  rồi.  Giờ  cả  ngày  chỉ
    ngồi ngâm thơ. Túng giả ông gọi cũng không đi được.
         Thi Sách nói:
         Thơ con làm như thế nào ra đọc cho ông nghe đi con!

         Hề nói:
         Chẳng hay ông có biết chữ không mà đọc.




     '  Dại chữ: cuồng chữ.  Ngày xưa có người học giỏi nhưng thi không đỗ,
      bức chí rồi phát điên. Người ta gọi người đó là "người cuồng chữ'.

                                                         225
   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229