Page 243 - Hai Bà Trưng
P. 243
Khúc sông bên là bên bồi.
Cái lẽ trời chung!...
Nói:
Trời sinh thánh đế', thánh đế trời sinh, bất thình
lình trời sinh thánh đế. Nhân tình nưốc nể^, thế sự x c l ;
bè. Chính thực tôi tên gọi cố Hoe, chông đò thuê làm
nghề sinh nghiệp.
Đêm hôm mù mịt, ông mụ già đương lúc ngủ say.
Ai kêu chi réo rắt bên tê, thì phải nói tinh danh cho
thật. Hồi buổi ni phép quan nghiêm ngặt, đêm khuya
ai biết ngay gian?
Thi Bằng nói:
Chính danh tôi gọi Thi Bằng, có công cần nên phải
xin sang, nhò hai cô' làm ơn cho cháu vối!
Cô' Hoe nói:
Ôi cha ôi! Mụ mi chô'ng đò về ta ngủ, tưởng chịu
khó chịu nhọc, đêm hôm chông kiếm ít nhiều chi, nỏ
hay là anh nố (ấy) ma nào dám chổng!
Thi Bằng nói:
Dám thưa hai cô': nhờ hai cô' làm ơn cho khỏi lúc
ni. Cứu một người phúc đẳng hà sa^.
' Thánh đế: vị vua tài giỏi sáng suốt
^ Nước nể; nước lã.
^ Phúc đẳng hà sa; phúc đức nhiều như cát trên bờ sông (danh từ
nhà Phật).
244