Page 74 - Các Thuốc Chống Dị Ứng
P. 74
đánh dấu phóng xạ đã phát hiện rằng tỷ lệ thụ thể p/thụ thể a
giảm đáng kể trong nhóm có bệnh hen (tỷ lệ là 0,93) so với
nhóm không có bệnh đường hô hấp (tỷ lệ là 5,57) và nhóm
không phản ứng vói thuốc giãn phế quản (tỷ lệ là 3,13). Những
thay đổi tương tự về tỷ lệ thụ thể p và thụ thể a cũng được phát
hiện ở trên các màng lymphocyte của các bệnh nhân cùng nhóm.
Trước khi giảm mẫn cảm adrenergic của màng lymphocyte bằng
isoproterenol, sô' lượng của cả hai loại thụ thể trong mỗi nhóm
bệnh nhân giảm xuổhg nhưng tỷ lệ thụ thể (3/ thụ thể a không
thay đổi đáng kể, chứng tỏ rằng sự giảm mẫn cảm adrenergic
không gây ra sự thay đổi tỷ lệ thụ thể p / thụ thể a trong màng
tế bào của nhóm bệnh nhân hen.
Các tê bào đơn nhân của máu ngoại vi ở những đối tượng
bình thương không có các thụ thể a- adrenergic như đã được xác
định bằng các nghiên cứu gắn kết radioligand có sử dụng 3H-
yohimbine và 3H- dihydroergocryptine. Các tế bào đơn nhân từ
các bệnh nhân hen nhẹ lại cho thấy có các thụ thể (Xi. Một phát hiện
m
é
• • 1 • 1 i
đáng chú ý là mức độ gắn kết thấp với 3H-dihydroergocryptine của
tế bào đơn nhân của các bệnh nhân hen đã tăng lên đáng kể sau
khi ủ với histamine.
Cơ chế phân tử của tác dụng hữu ích của sự phong bế a
trong bệnh hen vẫn chưa được rõ nhưng có thể là do tăng số
lượng các thụ thể a phản ứng mạnh trong các tế bào của bệnh
nhân hen. Nếu có sự mất cân bằng giữa chức năng của các thụ
thể a và p trong mô của người hen, thì sự phong bế thụ thể a có
thể không che lấp được phản ứng chức năng bình thường của
các thụ thể p. Quan điểm này đã được ủng hộ bỏi các quan sát
cho thấy rằng phetolamine và thymoxamine khôi phục lại khả
năng tổng hợp cAMP của các bạch cầu của người hen trong
phản ứng vối sự kích thích của isoprotererol.
Quan sát của Chesney và các đồng nghiệp cho thấy các chất
đốĩ kháng a- adrenergic như phenoxybenzamine và phentolamine
có hoạt tính ức chế lên sự gắn kết của chất trung gian gây phản
76