Page 68 - Các Thuốc Chống Dị Ứng
P. 68
1. Mất cân bằng tự trị trong bệnh hen
Sự tăng phản ứng a- adrenergic cũng có thể là một trong
những bất bình thường tự trị đặc trưng của bệnh hen. Có b ằ n g
chứng khá rõ ràng cho thấy rằng ỏ một số bệnh nhân hen, sử
dụng một đồng vận a như methoxamine gây ra hẹp đường hô
hấp và một sô" bệnh nhân có vẻ phản ứng tốt vối điều trị bằng
các chất đốĩ kháng a (xem ỏ dưói). Henderson và các đồng
nghiệp đã tiến hành đo sự phản ứng a- adrenergic ỏ bệnh nhân
có hen dị ứng, bệnh nhân có viêm mũi dị ứng và nhóm đối chứng
bình thường bằng cách xác định khả năng của phenylephrine gây
co thắt các mạch máu ở da và gây giãn cơ thắt mông mắt.
Những đốĩ tượng bị hen cần có ít phenylephrine hơn nhiều
so với những người bình thường và những ngưòi bị viêm mũi dị
ứng để làm giảm sự tuần hoàn máu trong da. Tương tự như vậy,
nồng độ phenylephrine cần thiết để là tăng đường kính của
mống mắt lên 0,5 mm ả những người hen là thấp nhất và cao
nhất ở những người bình thường. Đốỉ với mỗi loại test trên,
những ngưòi viêm mũi dị ứng có các giá trị trung gian. Mặc dù
có sự chồng chéo đáng kể giữa các nhóm, nhưng những khác
biệt giữa những đối tượng hen dị ứng, nhóm đốỉ chứng và nhóm
viêm mũi dị ứng cũng cao đáng kể. Sandstrom và các đồng
nghiệp cũng thu được các kết quả tương tự.
Davis và các đồng nghiệp đã phát triển những quan sát này
trong các nghiên cứu ỗ các đổi tượng hen khồng dùng thuốc vì
họ có chức năng phổi bình thường. Những bệnh nhân này được
đánh giá tính mẫn cảm a- adrenergic bằng cách xác định liều
lượng phenylephrine tại chỗ cần thiết để gây ra giãn đồng tử và
đánh giá sự phản ứng a- adrenergic bằng cách đo sự ức chế tổng
hợp cAMP trong tiểu cầu do norepinephrine. Các thí nghiệm
gây giãn đồng tử đã khẳng định nghiên cứu trưốc đây cho thấy
có tăng tính mẫn cảm a- adrenergic. Tuy nhiên các phản ứng
a2-adrenergic của tiểu cầu bình thường, chứng tỏ rằng sự rối
70