Page 42 - Các Thuốc Chống Dị Ứng
P. 42
Xuất hiện câu hỏi phải chăng các đồng vận p sử dụng đưòng
toàn thân có thể hiệu quả ỏ những vùng của phổi mà thuốc khí
dung không vào tới. Tuy nhiên, các nghiên cứu đã cho thấy rằng
có thể đạt được tác động tương tự lên các đường hô hấp lớn và
nhỏ bằng đương khí dung và bằng đương ngoài miệng. Hiệu quả
của việc tiêm tĩnh mạch terbutaline 4 lần/ngày cũng tương tự
hiệu quả của xịt terbutaline 4lần /ngày từ MDI. Không có sự
khác biệt rõ ràng về tác động của hai cách điều trị trên lên các
test chức năng phản ánh các đường hô hấp lớn và nhỏ. Các nhà
nghiên cứu cũng quan tâm đến câu hỏi phải chăng liều thuốc
giãn phế quản uổng ban đầu chứ không phải khí dung dẫn đến
phản ứng tốt hơn ở liều khí dung sau. Nếu đúng như vậy, thì
điều này chứng tỏ rằng điều trị ngoài đưòng uống có tác dụng
tốt hơn lên các đưòng hô hấp ngoại biên; tuy nhiên các nhà
nghiên cứu không phát hiện thấy có sự khác biệt giữa việc sử
dụng thuốc giãn phế quản bằng uống hay khí dung lên hiệu quả
của những lần khí dung sau. Mặt khác các dữ liệu cũng không
chứng tỏ được rằng sử dụng đồng vận p ngoài đường uống có
hiệu quả hơn lên các đưòng hô hấp nhỏ so với sử dụng bằng khí
dung.
g. Điều trị kết hợp các thuốc giãn phế quản p adrenergic với
theophylline
Các nghiên cứu đã chứng tỏ rằng sự giãn phế quản gây ra
bởi theophylline và các thuốc giãn phế quản p là bổ sung thêm
cho nhau nhưng không cộng hưởng nhau. Các tác dụng phụ
cũng bổ sung thêm. Các nghiên cứu so sánh sự sử dụng từng
loại thuốc riêng rẽ và sử dụng kết hợp đã không xác định được
liệu có thể gây được phản ứng (hiệu quả giãn phế quản) bằng
với phản ứng do sự kết hợp hai loại thuốc bằng cách tăng liều
riêng rẽ từng loại thuốc lên tới liều hiệu quả tốỉ đa. Phương
pháp này đã được áp dụng trong hai nghiên cứu, trong đó liều
theophylline tiêm tĩnh mạch hoặc albuterol khí dung được tăng
dần lên cho tới khi không phát hiện thêm sự giãn phế quản,
44