Page 279 - Các Thuốc Chống Dị Ứng
P. 279
tính tăng phản ứng phế quản khi sử dụng steroid mặc dù sự
giảm này khiêm tôn. Những thí nghiệm này thường sử dụng
những bệnh nhân không đòi hỏi steroid để điều trị hen và như
vậy những bệnh nhân này không bị hen nặng hay tăng tính
phản ứng phế quản mạnh mẽ. Trong nhiều nghiên cứu này
ngưòi ta đã tập trung nhiều cô' gắng kiểm tra các tác động khác
của steroid như tăng thể tích cơ bản của phổi và đo FEVp Mặc
dù tính phản ứng của phế quản thưòng được cải thiện 2 đến 4
lần bằng steroid khí dung, nhưng câu hỏi phải chăng giảm tính
phản ứng của đưòng hô hấp là một tác động chính của steroid
vẫn còn cần giải đáp. Có thể là sự kết hợp giữa một sự thay đổi
tương đối nhỏ trong tính phản ứng đưòng hô hấp và giảm xuất
hiện các chất trung gian gây co thắt phế quản có thể cộng hưởng
và đóng góp vào việc cải thiện mạnh mẽ chức năng phổi sau
điều trị bằng steroid.
Do viêm đường hô hấp có đóng góp nhiều vào triệu chứng
học của bệnh hen, nên các tác dụng kháng viêm của steroid là
yếu tô" then chốt. Các tác động của steroid lên các tế bào liên
quan đến viêm đưòng hô hấp được tóm tắt trong bảng 2. Đôi với
bệnh hen, các tác động này có thể phân loại ra thành các hoạt
tính riêng biệt như sau:
(1). Úc chế sự bài tiết các tác nhân tăng trưởng và các chất
trung gian khác: các glucocorticoid ức chế sự giải phóng các tác
nhân có vai trò đối với sự tăng sản và kích hoạt các tế bào quan
trọng trong bệnh hen như lymphocyte, bạch cầu ưa acid, dưỡng
bào, bạch cầu ưa bazơ và nguyên bào sdi. Các tác nhân mà sự
tổng hợp bị ức chế bỏi steroid bao gồm IL-1, IL-2, IL-3, IL-4, IL-
6, IL-8, GM-CSF, các tác nhân tăng trưởng nguyên bào sợi và
các cytokine khác như TNF và IFN-y. Các steroid cũng ức chế sự
giải phóng các chất trung gian tạo sẵn từ đại thực bào (các men
bao gồm elastase, collagenase, men kích hoạt plasminogen) và
từ bạch cầu ưa bazơ (histamine). Chúng không ức chế giải
phóng các chất trung gian từ các bạch cầu trung tính hoặc
281