Page 90 - Các Đại Công Thần Trong Lich Sử Việt Nam
P. 90

Các dại câng thần trong lịch sử Việt Nam 91


        vào thế bị động.  Hai vua Trần và Trần Quốc Tuấn liền hạ lệnh
        cho quân sĩ phản công.
            Tháng Năm năm  1285, Trần Nhật Duật cùng một số tướng
        sĩ được lệnh đem quân đến đón giặc ở cửa Hàm Tử - nay thuộc
        huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên. Giặc Nguyên đại bại. Thừa
        thắng,  Trần  Quang  Khải  cùng  một  số tướng  sĩ  khác  lại  được
        lệnh  đem  quân  đánh  úp  Chưong  Dưong  -  nay  thuộc  huyện
        Thưòng Tín,  Hà Nội. Cuốn Kinh thế đại điển tự lục đời Nguyên
        đã  thừa  nhận;  “Thủy  lục  đến  đánh  vào  đại  doanh,  vây  thành
        mấy vòng, tuy chết nhiều nhưng quân tăng thêm càng trở nên
        đông.  Quan  quân  - nhà  Nguyên  - sớm  tối  đánh  rất  khốn  đốn,
        thiếu  thốn,  khí giới đều  kiệt”  (Dần  theo Hà Văn  Tấn và Phạm
        Thị Tâm:  Cuộc kháng chiến  chống xâm  lược Nguyên Mông thế
        kỷ 13,  Nxb.  Khoa học xã hội,  Hà Nội,  1968, tr.  235). Và thế là
        bắt đầu  một cuộc tháo chạy của đám tàn  quân Trung Quốc ra
        khỏi thủ đô của Đại Việt, rồi từng bước, từng bước rút lui thục
         mạng vể nưóc.
            Trên đường trở về kinh đô đúng giữa ngày toàn thẳng, tất
         cả những hình ảnh sốt dẻo của cái chiến dịch  mà chính mình
         vừa tham gia,  chắc  vẫn  chưa  thôi  xôn  xao  trong  tâm  trí Trần
         Quang  Khải,  chưa  hết  làm  ngạc  nhiên,  sảng  khoái  tâm  hồn
         nhà thơ.  Cái  nhân  tố gì đã giúp cho non  sông  xã tắc ta  giành
         được  thẳng  lợi?  Trước  một  kẻ  địch  thiện  chiến  và  kiêu  hùng
         đến  như  vậy,  làm  sao  quân  ta  lại  có  thể  giáng  cho  chúng
         nhũng  đòn  thất  điên  bát  đảo,  và  thần  tốc  đến  chính  người
         trong cuộc cũng  ít ai có  thể  ngờ?  Lạ lùng  quá đi  thôi!  Nhưng
         mà sự thực vẫn còn kia:  này đây là Chương Dương, này đây là
         Tây Kết,  này đây  là  Hàm Tử.  Lòng  nhà thơ bỗng  rộn  lên  một
         niềm  bâng  khuâng  khôn  tả.  ông  ngẫm  lại  những  ngày  long
         đong  xa giá  triều  đình  đã  phải  ra  đi,  ngẫm  lại  bao  nhiêu  cái
         giá đã phải trả cho cuộc chiến  thắng... và đột nhiên, một chân
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95