Page 85 - Các Đại Công Thần Trong Lich Sử Việt Nam
P. 85
86 Tủ sách "Việt Nam - đất nước, con ngưă'
CỐ quốc tăm tùy phi điểu quyện,
Ân ba hải khoát túng lăn trì.
Sinh bình đỏm khí luăn khuân tại,
Giải đảo đông phong phú nhất thi.
(Lâm râm mưa bụi gội hoa mai,
Khép chặt phòng thơ ngất ngưởng ngồi.
Già nửa phần xuân cam bỏ uổng,
Tới năm chục tuổi biết suy rồi.
Mơ màng nước cũ chim bay mỏi,
Khơi thẳm nguồn ân, cá khó bơi.
Đảm khí ngày nào rày vẫn đó,
Đè nghiêng ngọn gió đọc thơ chơi!)
(Càm xuân ỉ)
(N g ô T át T ố d ịc h )
Bài thơ gợi một cảm xúc thục man mác, bâng khuâng! Trước
mặt người đọc hiện ra hai con người: một người thơ và một anh
hùng. Người thơ ngồi lặng trong phòng như si như ngây, suy
tưởng mênh mang về đất nước, về tuổi trẻ và những tháng năm
đã trôi vào dĩ vãng; còn người anh hùng thì luôn luôn tỉnh táo,
nghiêm trang canh giữ xã tắc trong bao nhiêu năm không lúc
nào lơi lỏng, và vẫn chờ dpi vói tấm lòng hăng hái những nhiệm
vụ hệ trọng mà xã tắc phó thác cho mình! Tưởng chùng hai con
nguôi là hai nhân vật khác hẳn nhau, đồng hành trên suốt một
chặng đường dài... vùa chẵn năm mươi năm. Nhung nào đâu có
phải! Phải nói, có đuực cái mê si đầy khoái cảm của chàng thi
nhân kia - mê si trong khung cảnh yên bình, nhàn nhã của đất
nước - cũng là nhờ cái tinh táo trường kỳ, không biết mệt mỏi của
nguừi tráng sĩ nọ, và quả tình là ở phần cuối bài thơ, cả anh hùng
và thi nhân đều đã nhập trở lại trong một hình tuợng nhất trí.
Cảm hứng của người thơ có vẻ như lâng lâng, dàn trải ở phần