Page 97 - Biến Chứng Bệnh Đái Tháo Đường
P. 97
không ăn, giảm hay chậm hâp thu 8ẽ làm giảm glucose máu
lOOmg/dl hoặc hơn trong vòng 1 gíò.
4.4. Gắng súc *
Khi một người nặng 60kg tập gắng sức khoảng 60 - 75%
mức tốỉ đa/tốc độ tiêu thụ glucose gấp 3 đến 5 lần khi nghỉ
ngơi, từ 7,2 g/giờ lên 21,6 - 36g/giò. Tuy nhiên glucose máu
vì gan tăng giải phóng glucose để đạt tốc độ sử
dụng glucose của cơ khi gắng sức. Đáp ứng bình thường này
của gan nhò 2 yếu tcT. Do tăng catecholamin và glucagon làm
tăng phân huỷ glycogen và tãng tạo glucose mới. Thứ 2 là
tăng catecholamin và các cơ chế thần kinh khác làm ức chế
sản xuất insulin. Giảm nồng độ insulin trong huyết tương có
thể làm tăng giải phóng glucose từ gan do cơ chế điều hoà
ngược có liên quan đến hormon.
Bệnh nhân đái tháo đường týp 1 thường có giảm glucose
máu trong khi gắng sức. về cơ bản đáp ứng này là do giảm
giải phóng glucose của gan, do không có tác dụng ức chế sản xuất
insulin khi gắng sức. Hơn nữa gắng sức làm tăng hấp thụ insulin
tổì đa, do đó thực tế là trong khi gắng sức bệnh nhân có tăng
insulin máu. Tăng insulin máu ồ người 60 kg tập gắng sức làm
giảm giải phóng glucose từ gan từ 35 g xuống 20g/giờ, trong khi
tăng sử dụng là 35g/giò. Thiếu 15g glucose/giờ sẽ làm giảm mức
glucose máu khoảng 75mg/dl. Sự thiếu hụt này làm cho bệnh
nhân đái tháo đường typ 1 gắng sức cần tiêu thụ 15g glucose tân
tạo trong mỗi giờ gắng sức để duy trì nồng độ glucose máu.
Trong trường hợp gắng sức nặng và kéo dài, tăng tốc độ sử
dụng glucose có thể kéo dài vài giò sau gắng sức. Tuy nhiên,
nếu gắng sức trong khi có giảm insulin máu nặng và không có
tảng huy động insulin từ VI trí tiêm, có thể có tăng nghịch
thường glucose máu cũng như toan ceton nặng ả bệnh nhân
đái tháo đường typ 1.
9 9