Page 101 - Biến Chứng Bệnh Đái Tháo Đường
P. 101
đầu tiên thưòng đưa kết quả thực tế rất khác biệt, Táng tỷ lệ
hạ glucose máu do thầy thuốc gấp 3 lần thậm chí ỏ các bệnh
nhân được điềur.trị tích cực, theo, dõi kỹ, được tiêm insulin 3
hay 4lần/ngày hoặc dùng bơm tiêm insulin liên tục, sau bữa
ăn và hoạt động thể lực. Nguy cơ hạ glucose máu có thể còn
tăng hơn nữa nếu đích điều trị là đưa glucose máu về bình
thưòng hoặc dùng chế độ điểu trị cứng nhắc và ở các bệnh
nhân không cẩn thận hay không được hưống dẫn.
5.3. Đáĩ thào đường thờĩ gian dài
Bệnh nhân đái tháo đường thòi gian dài hơn, thì sẽ tăng
nguy cơ hạ glucose máu nặng do một vài lý do. Thứ nhất, như
đã đề cập ở trên, mất khả năng bài tiết insulin nội sinh. Thứ
hai, đôi khi sau khi kết thúc “thời kỳ trăng mật” có thể kéo dài
3-12 tháng hay hơn, bệnh nhân đái tháo đường týp 1 cũng mất
dần khả năng giải phóng glucagon đáp ứng với hạ glucose
máu. Glucagon là hàng rào đầu tiên của cơ thê chông lại hạ
glucose máu do insulin tiết quá mức. Thứ ba, sau 10-15 nám
đái tháo đưòng týp 1, một phần nhỏ bệnh nhân bị mất khả
năng bài tiết adrenalin đáp ứng với hạ glucose máu. Đây là
một dạng cùa bệnh thần kinh thực vật và/hoặc điều chỉnh lại
sự hoạt hóa của hệ thần kinh trung ương trong điều hoà
glucose. Adrenalin bù lại sự thiếu hụt glucagon và có vai trò
cơ bản chổng lại hạ glucose máu. Khi mất khả năng bài tiết
adrenalin, bệnh nhân đái tháo đưòng týp 1 mất đi hàng rào
chống lại tình trạng tăng insulin vừa phải trong quá trình
điều trị. Các bệnh nhân này được xem là điều hoà glucose kém
“và tăng đáng kể nguy cơ hạ glucose máu khi điều trị tích cực.
Thứ tư, với thòi gian người bệnh nhân đái tháo đưòng týp 1
thường bị những cơn hạ glucose máu nặng sẽ mất nhận cảm
các dấu hiệu hạ glucose máu. Các hành động nguy hiểm do
không nhận biết được các dâu hiệu cảnh báo của hạ glucose
máu, và khuynh hướng “ tạm nghỉ” các triệu chứng cảnh báo
1 0 3