Page 73 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 73
HƯỚNG DẪN
Câu 1: Hoàn cảnh ra đời và ý chính của bài thơ ‘‘^Đây thôn Vĩ D ạ”.
1. Hoàn cảnh ra đời.
Hàn Mặc Tử đang nằm trên giường bệnh tại nhà thương Quy Hòa (Quy
Nhơn), trước nỗi đau đớn của thân xác lẫn tâm hồn, Hàn Mặc Tử nhận được tấm
bưu ảnh của người thiếu nữ Vĩ Dạ thôn mang tên một loài hoa đẹp mà nhà thơ
thầm yêu trộm nhớ. Sau bức ảnh có ghi: “Mong Tử sớm binh phục để về thăm Vĩ
Dạ” như là một tín hiệu vui, niềm hạnh phúc mơ hồ như sương khói, khơi gợi
trong lòng thi nhân nguồn cảm xúc dạt dào để viết lên “Đây thôn vĩ dạ”. Tác
phẩm trích trong tập “thơ Điên”, sau này đổi tên là Tập thơ “Đau thương” xuất
bản năm 1940.
2. Những ý chính của bài thơ.
Ýl: (4 câu đầu) Miêu tả cảnh đẹp thiên nhiên và con người xứ Huế nơi vùng
quê Vĩ Dạ.
Ý2: (4 câu giữa) Miêu tả cảnh chiều buồn trên sông và thể hiện niềm khao
khát hạnh phúc mong manh huyền ảo trong tâm hồn nhà thơ.
Ý3: (4 câu cuôd) Thể hiện một tình yêu mơ hồ như sương khói đang len lỏi
trong tâm hồn thi nhân.
Câu 2: Phân tích khổ thơ đầu trong bài thơ “Dây thôn V ĩ D ạ” của thi
nhân Hàn Mạc Tử.
hững kiến thức cần nắm:
1. Vĩ Dạ thôn: Một thôn nằm ngoại ô thành phố Huế bên dòng sông Hương. Nơi
đây quanh năm cây côì xanh tươi bôn mùa, mỗi nhà có mỗi vườn toát lên sức
sông thiên nhiên vùng Vĩ Dạ thật tươi đẹp.
2. Nhà thơ Bích Khê đã từng ca ngợi Vĩ Dạ thôn: “Vĩ Dạ thôn! Vĩ Dạ thôn! Biếc
xanh cần trúc không buồn mà say”. (Bích Khê)
3. Nhà thơ Vũ Quần Phương bày tỏ về cái “nắng mới lên” trong hồn thơ “Đây
thôn Vĩ Dạ”: “Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên gợi lại một nỗi niềm về quê
hương, làng mạc đáng yêu đến thế.” (Vũ Quần Phương)
4. Cảm nhận hình ảnh “Nắng mới” trong hồn thơ của Lưu Trọng Lư; “Tôi nhớ
mẹ tôi thuở thiếu thời. Lúc người còn sống tôi lên mười. Mỗi lần nắng mới reo
ngoài nội. Áo đỏ người đưa trước giậu phơi.” (Nắng mới - Lưu Trọng Lư)
5. Nhớ về màu xanh ngọc bích, ta nhớ lại bài “Thơ Duyên” của Xuân Diệu với
hình ảnh: “Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá”. (Xuân Diệu)
6. Ta lại nhớ về màu xanh ngọc bích trong bài kí “Người lái đò sông Đà” của
Nguyễn Tuân có viết: Khi mùa xuân về nước Sông Đà với “dòng xanh ngọc bích”.
72