Page 78 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 78

“Gió  theo  lối gió  mây đường mây
                       Dòng nước buồn  thiu hoa bắp lay
                        Thuyền  ai đậu  bến  sông trăng đó
                       Có chở trăng về kịp  tối  nay?”

                                              (Trích "Đây thôn  Vĩ Dạ" -  Hàn  Mặc Tử)
       Cần  khám  phá  những vần  thơ giàu  hình ảnh,  giàu chất  suy tưởng qua nét bút
    của Hàn Mặc Tử đế tìm thấy thơ Hàn Mặc Tử là:  “Thơ trữ tinh hướng nội”.

    II.  PHẦN TRỌNG TÂM
       Thơ Hàn Mặc Tử là “Thơ trữ tình hướng nội”.
       1.    Phân  tích  2  câu  đầu:  Nỗi  lòng  thi  nhân  trước  cảnh  vật  Vĩ  Dạ  khi
    chiều xuông.
                            “Gió  theo  lối gió  mây đường mây
                           Dòng nước buồn  thiu hoa bắp lay”
       Với khố  thơ thứ hai  trong “Đây  thôn  Vĩ Dạ”,  thời  điểm  lúc  này  là  chiều  đã về
    trên  sông Hương.  Tiếng gọi:  “Gió  theo  lối gió,  mây đường mây”.  Với  nhịp  thơ 4/3
    trầm  bổng,  dìu  dặt,  toát  lên  một  không  gian  vắng  lặng,buồn.  Hình  ảnh  mây  và
    gió  chia  lìa  đôi  ngã,  mây  về  với  mây,  gió  bay  theo  gió,  cảnh  vật  u  buồn  quá.
    Hình  ảnh  ấy,  người  đọc nhớ lại  lời  thơ;  “Thuyền  về nước lại sầu  trăm  ngã" trong
    hồn  thơ “Tràng  Giang”  của  Huy  Cận  cũng mang một  nỗi  buồn  như thế khi  nước
    xa thuyền  như mây xa gió.

       Mở rộng:  Phải  chăng,  hình  ảnh  gió  mây  chia  lìa trong hồn  thơ Vĩ  Dạ  nói  lên
    nỗi lòng thi  nhân,  khi  nhà thơ cảm nhận về tình yêu và cuộc sống của chính mình
    cũng  chia  ha khi  người  tình  quay  gót,  cuộc  sống thì  cách  li  với  thế giới  bên  ngoài
    vì  bệnh  tật.  Như vậy  nhà  thơ  mượn  ngoại  cảnh  đế  bày  tỏ tâm  cảnh,  thể hiện  nỗi
    lòng thi  nhân  đang hụt  hẫng bế tắc  trước  cuộc  đời.  Phải  chăng,  thơ  Hèm  Mặc  Tử
    là  “thơ  trữ tinh  hướng  nội”.  Và  cảnh  vật  thiên  nhiên  giữa  bầu  trời  Vĩ  Dạ  lúc  ấy,
    không tìm  thấy  hình  bóng  con  người  và  dòng  sông  Hương  lặng  lờ trôi,  trầm  mặc
    trôi  như  mang  một  nỗi  u  hoài  qua  nét  bút:  “Dòng  nước  buồn  thiu  hoa  bắp  lay”.
    Hình ảnh thiên nhiên nhân hóa độc đáo, nhài thơ thổi vào dòng sông Hương mang
    một sinh  thế  có hồn,  có cảm  xúc,  suy tư, trăn trở như một con người.  Với tiếng gọi
    “buồn  thiu” là cách  nói  của con  người  xứ Huế,  tiếng nói  địa phương dân  dã.  Từ gọi
    “buồn  thiu”  là  nồi  buồn  thăm  thẳm,  dịu vợi,  héo hắt cả tim gan,  tè tái  cả cõi  lòng.
    Phải  chăng,  “dòng  nước  buồn  thiu"  nói  lên  nỗi  lòng  thi  nhân,  khi  tình  yêu  chia
    lìa,  cuộc  sống  cách  ly  vì  bệnh  tật,  chỉ  còn  lại  một  nỗi  niềm  đau  đáu,  héo  hắt  cả
    tâm  hồn'người  thi  sì  tài  hoa  bạc  mệnh.  Và  hình  ảnh  “hoa  bắp  lay"  cho  chúng ta
    hình  dung “hoa  bắp”  là hình  bóng quê hương,  sản  phẩm của quê hương từ bao đời.
    Với  động từ gợi  hình  “lay” thế hiện trạng, thái  đong đưa,  khe khẽ khi hoa bắp tiếp
    cận  với  gió  chiều,  tạo  nên  cảnh  chiều  trên  sông  hiu  hắt  buồn  như hòa  cùng  nỗi

                                                                                 77
   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83