Page 79 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 79

buồn  trống vắng  của  thi  nhân.  Với  hai  câu  thơ  đầu,  ngoại  cảnh  là  gió,  mây,  dòng
       sông,  hoa  bắp  và  tâm  cảnh  là  nỗi  lòng  người  thi  nhân  trong  niềm  cô  đơn,  hụt
       hẫng.  Phải  chăng,  nhà  thơ  mượn  ngoại  cảnh  nhằm  bày  tỏ  tâm  cảnh,  nói  lên  nỗi
       lòng mình,  nỗi  lòng thi  nhân.  Quả  thật,  thơ  Hàn  Mặc  Tử là  “Thơ trữ tình  hướng
       nội”.  Đúng  như lời  bày  tỏ  của  đại  thi  hào  Nguyễn  Du  trong  Truyện  Kiều:  “Cảnh
       nào cảnh chẳng đeo sầu.  Người buồn cảnh có  vui đâu bao giờ”.
         2.  Phân tích 2 câu thơ còn lại:
                          “Thuyền ai  dậu  bến sông trăng đó
                          Có  chở trăng về kịp  tối nay?”
          Cảnh  chiều trên  sông đã khép lại,  đưa chúng ta tìm về  cảnh  đẹp của bến sông
       trăng  giữa  đất  trời  Vĩ  Dạ  lúc  đêm  xuống  thật  đáng  nhớ.  Tiếng  gọi  “thuyền  ai”,
       tiếng gọi  nghe  như mơ hồ,  bâng khuâng,  xa vắng.  Vậy “thuyền  ai”  là thuyền  của
       ai  thế!  con  thuyền  mồ  côi,  đơn  lẻ  nằm  chơ  vơ  giữa  bến  sông  trăng,  sao  mà  hiu
       hắt  thế!  lạnh  lùng  thế.  Với  tiếng  gọi  “thuyền  ai”  phải  chăng,  là  “thuyền  em”
       thuyền  của  người  con  gái  Vĩ  Dạ  một  thời  nhà  thơ  thầm  yêu  trộm  nhớ,  mà  con
       thuyền  em,  không  chở  người  mà  lại  chở  trăng  ư!  Hai  tiếng  “trăng  về”  hàm  ẩn
       một hình ảnh khác,  phải  chăng,  đó là “trăng anh” hình bóng anh,  nỗi  lòng người
       thi  nhân  đang khao  khát  mong  đợi  được  “thuyền  em”  đưa “trăng anh”  về  kịp  tôi
       nay!  Một  lời  yêu  cầu  tưởng  chừng  như bình  thường  nhưng  trong  lời  nói  ấy  “có
       chở trăng  về  kịp  tối  nay?” thể  hiện  sự khao khát,  tha thiết  mong đợi,  trong tâm
       hồn  thi  nhân.  Tiếng  gọi  “kịp  tối  nay”  gợi  cho  người  đọc  bao  suy  nghĩ.  Vậy  “tổi
       nay”  là  tôl  nào?  không!  không  tôi  nào  cả,  chỉ  có  tôl  nay  thôi,  đêm  nay  thôi  và
       xác  định  chỉ  có  tôì  nay thôi.  Tiếng gọi  “tối  nay”  có  khác  gì  như đêm  thiên  đường
       hạnh  phúc,  đêm  ngà  ngọc  của  tình  yêu  đế  “thuyền  em”  cùng  “trăng  anh”  giao
       hòa,  quyện  lẫn  cho  thỏa  niềm  mong  đợi,  niềm  khao  khát  chút  hạnh  phúc  mong
       manh  mà  bấy  lâu  nay  nhà  thơ  vẫn  mong  ước  kiếm  tìm  dù  đó  là  ảo  ảnh,  là  tâm
       tưởng nhưng mãi  mãi  là  thứ nhu  cầu tinh  thần là  châd xúc tác  nhằm  xoa  dịu nỗi
       lòng người  thi  nhân  trước  sự hụt hẫng, bế tắc giữa tình yêu và  cuộc  sông lúc bấy
       giờ.  Như vậy,  nhà  thơ  đã  mượn  hình  ảnh  “thuyền  trăng,  sông  trăng,  bến  trăng”
       cùng hình  ảnh  “trăng  về”  là  ngoại  cảnh  đế  nói  lên  tâm  cảnh,  nỗi  khát  vọng  của
       nhà thơ trước cuộc đời.  Quả thật, thơ Hàn Mặc Tử là “thơ trữ tình  hướng nội”.

       II.  PHẦN KẾT THÚC

          Với  khố  thơ  trên  là  sự kết  hợp  những  vần  thơ,  ngôn  ngữ  thơ,  hình  ảnh  thơ
       vừa  hiện  thực,  vừa  lãng  mạn,  giàu  chất  suy  tưởng là  vẻ  đẹp  của  ngoại  cảnh  như
       ôm  trọn  một  chất  tình,  nỗi  lòng  của  thi  nhân.  Chứng  tỏ  thi  pháp  của  Hàn  Mặc
       Tử,  nhà  thơ  đã  lấy  ngoại  cảnh  bày  tỏ  tâm  cảnh.  Như vậy,  thơ  Hàn  Mặc  Tử  là
       “thơ  trữ  trinh  hướng  nội”  mãi  mãi  làm  nên  sức  sông  giá  trị  cho  hồn  thơ
       “Đây  Thôn  Vĩ Dạ” suôt bao nhiêu năm qua.

       78
   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84