Page 68 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 68

mà  nặng tình  sông núi".  Như vậy,  nhà thơ đã mượn  ngoại  cảnh là con sóng nước
     đê  nói  lên  tâm  cảnh  là  con  sóng tình  dạt  dào  trong tâm  hồn thi  nhân.  Quả thật:
     “Thơ Huy  Cận  chính  là tâm  hồn Huy Cận”.
        2.  Lời  thơ 2;  Với  hình  ảnh  “Con  thuyền xuôi  mái  nước  song song”,  vẫn  nhịp
     thơ  2/2/3  rải  đều,  giọng  thơ  êm  đềm,  sâu  lắng  thể  hiện  cảnh  vật  hiu  hắt,  buồn
     tênh.  Hình  ảnh  “Con  thuyền  xuôi  m ái”  là  con  thuyền  không  người  lái,  tưởng
     chừng  như bị  nước  cuôh  đi.  Nhưng  không  phải  thế!  Tiếng  gọi  “nước  song  song”
     cho  người  đọc  hình  dung  giữa  thuyền  và  nước  đang  sánh  đôi  nhau,  song  song
     nhau  trên  sông  dài  mà  sẽ  không  bao  giờ  gặp  nhau,  giao  hòa,  đưa  chúng ta  liên
     tưởng trong hồn  thơ “Đây thôn  Vĩ Dạ" của Hàn  Mặc Tử cũng mang một nét buồn
     như  thế  với  hình  ảnh:  “Gió  theo  lối  gió  mây  đường  mây”,  gợi  người  đọc  hình
     dung cảnh thiên  nhiên tuy  đẹp nhưng lại buồn.
        3.  Lời  thơ 3:  Tiếp  đến,  hình  ảnh  “Thuyền  về  nước  lại  sầu  trăm  ngả”.  Tiếng
     gọi  “thuyền  về”,  ở  đầu  câu  thấp  thoáng  một  nỗi  buồn  khi  nhìn  thấy  cảnh  vật
     chia  ha.  Hai  tiếng  “thuyền  về”  đưa  chúng ta  hình  dung  con  thuyền  không  người
     lái  và  không  có  một  bóng  người  đang  xuôi  về  đâu!  đi  đâu!  nước  nào  có  biết!  có
     hay!  chỉ  đế  lại  cho  nước nỗi  “sầu  trăm  ngả”,  nỗi  sầu vạn  dặm, xa khơi.
        Mở  rộng:  Trước  hoàn  cảnh  đau  thương  của  đất  nước  dưới  ách  thống  trị  của
     thực  dân  phong  kiên,  đưa chúng ta  nhìn  về  hình  ảnh  con  thuyền kia,  hàm  ẩn  là
     con  thuyền  Tổ  quô'c,  con  thuyền  Đất  nước  mà  Tổ  quốc,  Đất  nước  giờ  này  đang
     chìm  trong màn  đêm  nô  lệ  của  ngoại  bang thì  hình  bóng  của  Tổ  quô"c,  Đất  nước
     đâu  còn  nữa  chỉ  còn  chăng  là  tiếng  vọng  của  quá  khứ,  tiếng  vọng  của  chiều  dài
     lịch  sử chỉ  còn  trong tiềm  thức,  trong kí ức của mỗi người  dân Việt.  Và hình ảnh
     “sầu  trăm  ngả”  như  thấp  thoáng  nỗi  sầu  của  thi  nhân  trước  nỗi  buồn  thời  đại.
     Lời  thơ chính  là  tiếng lòng,  tâm  tư của Huy Cận.  Quả thật:  “Thơ Huy  Cận  chính
     là tâm  hồn Huy Cận”.
        4. Lời  thơ 4: Và  hình  ảnh  còn  lại “Củi  một cành  khô lạc mẩy dòng” là nét đẹp
     hiện đại trong bút pháp của Huy Cận.  Nhà thơ mượn hình ảnh hoàn toàn mới “củi
     một cành  khô” vừa trần trụi, tàn tạ cho người  đọc hình  dung một cành  củi khô gầy
     guộc  từ rừng  xuôi  về  như nói  lên  một  kiếp  đời  thực  vật  mong manh  bé  nhỏ  trước
     trời  rộng sông dài.  Và hình  ảnh “củi  một cành  khô” qua nét bút Huy Cận,  nhà thơ
     còn  nghĩ về một kiếp người,  đang sông trong cơ cực, lầm than nô lệ.  Chứng tỏ Huy
     Cận muốn nói  lên  nỗi  niềm ưu tư của nhà thơ về sô phận con người, về cuộc đời và
     người  thi  nhân  cảm  thấy  lòng mình  buồn  hơn,  đau  đáu  hơn  khi  chưa tìm  được  lối
     ra,  nẻo về,  như lời  bày  tỏ  của  Huy  Cận:  “Đau dời có  cứu  dược  đời  đâu”.  Quả thật:
     “Thơ Huy Cận chính  là tâm  hồn Huy Cận”.

     IIL PHẦN KẾT THÚC
        1.  Về  nghệ  thuật:  Lời  thơ giàu  hình  ảnh  chọn  lọc,  giàu  châ't  suy  tưởng,  tính
     triết lí,  giọng thơ êm  đềm,  nhịp thơ đều đặn như nhịp đập của sóng.

                                                                                   67
   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73