Page 63 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 63

Mùi  tháng năm đều rớm  vị chia phôi
                          Khắp sông núi  vẫn  than  thầm  tiễn  biệt  ...
                                                  (Trích “Vội vàng"- Xuân  Diệu năm  1938)
         -   Chúng ta  cần  đi  sâu  những vần  thơ  giàu  sức  biểu  cảm,  giàu  châ^t  suy  tưởng
       để tìm  thấy “Sự cảm  nhận  về thời gian” của Xuân  Diệu  là  nỗi băn khoăn  lo lắng
       của nhà thơ trước  cuộc  đời.

       II.  PHẦN TRỌNG TÂM
         S ự  cảm nhận  về thời gian của Xuân Diệu qua đoạn  thơ trên.
         1. Phân tích 2 cầu đầu:
                          “Xuân đang tới  nghĩa là Xuân dương qua.
                          Xuân còn  non  nghĩa là Xuân  sẽ già”.
                                                               (Trích “ Vội vàng')
         -   Với  nhịp  thơ 3/5  trầm bỗng cất  lên,  ta  cảm  nhận,  mùa xuân  như đang nhịp
       bước,  nhún  nhảy  theo  vận  hành  của  thời  gian.  Hàng  loạt  từ  ngữ  “đang  tới",
       “đương  qua”  “Còn  non”  “sẽ  già”  vừa  tương  ứng  vừa  đôì  lập  gợi  người  đọc  thấy
       được  mùa xuân  và thời  gian  đang vận  động không ngừng.  Bước  đi  của  mùa xuân
       và  dòng  chảy  của  thời  gian  là  liên  tục  vô  tận.  Nhưng  cái  nhìn,  cảm  nhận  của
       Xuân  Diệu  trong  hiện  tại  là  “đang  tới”  nhưng  đã  nhuốm  màu  ly  biệt  là  “dương
       qua” trong dáng xuân  “còn  non” của hôm nay  đã báo  hiệu một tương lai  “sẽ già”.
       Cách  thế  hiện  trong  thi  pháp  của  Xuân  Diệu  về  việc  sử  dụng  từ  ngữ  rất  mới,
       chứng  tỏ  sự  cảm  nhận  về  thời  gian  thì  vô  tận  còn  mùa  xuân  của  thi  sĩ  thì  hữu
       hạn  trước cái  vô  cùng của vũ  trụ.  Một  cảm  nhận  thật tinh  tế,  giàu  sức  biểu  cảm,
       một  nét  mới  rất  mới  trong  thơ  Xuân  Diệu  để  thấy  được  nỗi  băn  khoăn,  lo  lắng
       của nhà thơ trước cuộc đời.
         Liên  hệ:  Người  đọc  từng bắt gặp trong thơ Xuân  Diệu về  dự cảm  ấy.  Với  tiếng
       gọi;  “Tình yêu đến,  tình yêu đi,  ai  biết.  Trong gặp gỡ đã có mầm li  biệt” hay “Mau
       với  Chứ!  Vội  vàng  lên  với  Chứ!  Em  ơi  em!  Tình  non  sắp già  rồi”.  (“Giục giã”  -
       Xuân Diệu) và nữ sĩ Xuân Quỳnh cũng có một dự cảm như thế:  “Em đâu dám  nghĩ
       tình yểu là vĩnh  viền.  Hôm nay yêu mai có thể xa rồi”.  (Xuân Quỳnh)
         2.  Phân tích 7 câu tiếp:
                       “Mà Xuân hết nghĩa là tôi cũng mất


                       Nên  bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời”.
                                                        (Trích “Vội vàng' -  Xuân  Diệu)
         Đoạn  thơ  như nói  lên  “bi  kịch  của  con  người,  đời  người”.  Với  tiếng  thì  thầm
       “mà xuân  hết”.  Chứng tỏ  tuổi  trẻ,  tuổi  thanh  xuân  đã  đi  qua,  tàn  phai  theo  năm
       tháng nghĩa là tôi  sẽ  không còn “tôi  cũng mất”,  tôi  sẽ  đi  vào  lăng quên với  năm
       tháng,  mất  hết ý  vị  của  cuộc  đời.  Mà  nói  đến  tuổi  trẻ,  cái  tuổi  thanh  xuân  tràn


       62
   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68