Page 62 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 62

ữns kiến thức cần nắm:
     1.  Quan  niệm  của  Xuân  Quỳnh:  “Cuộc  đời  tuy  dài  thế.  Năm  tháng  vẫn  đi  qua.
       Như biển kia dẫu  rộng.  Mây  vẫn  bay  về xa.” (Sóng -  Xuân  Quỳnh  )
     2.  Quan  niệm  Phật giáo:  “Sinh,  Lão,  Bệnh,  Tử’.  (Quan niệm Phật giáo)
     3. Quan niệm Thiên Chúa giáo: “Nấm mồ là nơi trú ngụ cuối cùng của một đời người"
     4.  Xuán  Diệu  quan  niệm  về  tình  yêu:  “Tình yêu  đến,  tình yêu  đi,  ai  biết.  Trong
       gặp  gỡ  dã  có  mầm  ly  biệt”.  (Giục  giã  -   Xuân  Diệu)  hay  “Mau  với  chứ!  Vội
        vàng lên  với chứ! Em  ơi em!  Tình  non  sắp già rồi”.  (Giục giã -  Xuân Diệu)
     5.  Xuân  Quỳnh  có  viê’t:  “Em  đâu  dám  nghĩ,  tình  yêu  là  vĩnh  viễn.  Hôm  nay yêu
        mai có  thể xa rồi”.  (Nói cùng Anh  -  Xuân  Quỳnh)
     6.  Lời  dân  gian:  “Mỗi  năm  một tuổi  như đuổi xuân  đi”.  (Lời  dân  gian)

     7.  Xuân  Diệu  từng  bày  tỏ:  “Mười  Chín  tuổi!  Chẳng  hai  lần  hoa  nở!"  (Đẹp  -
        Xuân  Diệu)
     8.  Cao Bá Quát có nói: “Xử thế nhược đại mộng” ý nói: Cuộc đời như giấc mộng lớn.
     9.  Lời  cổ nhân:  “Cuộc đời  như bóng câu qua cửa sổ".  (Lời cồ  nhân)


                                     HƯỚNG DẪN
     I.  PHẦN GIỚI THIỆU
                           Cuộc dời  tuy dài  thê
                           Năm  tháng vẫn  đi qua
                           Như biển  kia dẫu  rộng
                           Mây  vẫn  bay  về xa.
                                               (Sóng -  Xuân Quỳnh )
        Thời  gian  là  bất  tận,  vô  tận,  cuộc  đời  là  hữu  hạn,  mong  manh  trước  cái  vô
     cùng  của  không  gian  và  thời  gian  rồi  đi  vào  lãng  quên  vào  hư  vô.  Y  nghĩa  ấy,
     người  đọc  liên  tưởng  bài  thơ  “Vộỉ  Vàng”  cũa  Xuân  Diệu  trích  trong  tập
     “Thơ  Thớ"  xuât  bản  năm  1938.  Thi  nhân  cũng  cảm  nhận  về  thời  gian  là  vĩnh
     cửu,  còn  tuổi  xuân  của  một  đời  người  sao  mong manh,  hữu  hạn  chợt  đến  rồi  chợt
     đi  được thể hiện  qua đoạn  thơ sau:

                         Xuân  đang tới  nghĩa là Xuân  đương qua
                         Xuân  còn  non  nghĩa là Xuân  sẽ già.

                         Mà Xuân  hết  nghĩa là  tôi cũng mất
                         ỉjòng tôi  rộng,  nhưng lượng trời  cứ chật
                         Không cho dài  thời  trẻ của  nhân gian
                         Nói  làm  chi  rằng Xuân  vẫn  tuần  hoàn
                         Nếu tuổi  trc chẳng hai lần  thắm  lại!
                         Còn  trời đất nhưng chẳng còn  tôi  mãi
                         Nên  bâng khuâng tôi tiếc cả  đất  trời
                                                                                  61
   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67