Page 49 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 49
huyện và thấy được phẩm chất tô't đẹp của họ cùng ước mơ một cuộc sô'ng mới,
một ánh sáng mới sẽ làm thay đổi cuộc đời, sô" phận của họ. Những vấh đề ấy,
viết lên từ trái tim, vô"n sông, tài năng của nhà văn và hình thành những trang
văn lay động lòng người là thể hiện giá trị nhân đạo của tác phẩm.
II. PHẦN TRỌNG TÂM
Giá trị nhân dạo trong truyện ngắn “Hai dứa trẻ”.
1. Nhân dạo 1: Nhà văn đồng cảm thương xót cho người dân nghèo
phô huyện.
Chi tiết 1: Bao hình ảnh về con ngưò i trước cuộc sông của một phô' huyện lúc
chiều về và khi đêm xuô'ng qua ngòi tút của Thạch Lam, khơi gợi người đọc
niềm thương cảm vô hạn. Hàng loạt hình ảnh với những đứa trẻ con nhà nghèo
ở ven chợ, mẹ con chị Tý, gia đình bác xẩm trên tấm chiếu cùng gánh phở của
bác Siêu chập chờn trong bóng tối, hình ảnh chị em Liên trong cửa hàng tạp
hóa nhỏ với tiếng muỗi vo ve và hình ảnh bà cụ Thi hơi điên lảo đảo đi vào ngõ
tôi. Tất cả, những hình ảnh ấy, được khắc họa rất rõ qua nét bút của Thạch Lam
là thế hiện bao sô' phận, mảnh đời cơ cực, nghèo khổ, tật nguyền, bệnh hoạn
được gom lại giữa lòng phô' huyện lúc đêm về như một xã hội thu nhỏ, nói lên
niềm đồng cảm thương xót của nhà văn trước cuộc sông nghèo khổ của người
dân phô huyện là thê hiện tinh thần nhân đạo trong tác phẩm.
Chi tiết 2: Đọc “Hai đứa trẻ”, khi phô' huyện lên đèn, đâu đâu cũng là bóng
tôi, bóng tô'i ngập đầy trong đôi mắt của Liên, bóng tôi bao trùm các dãy tre
làng, bóng tô'i bao phủ các con đường ra sông, qua chợ, về nhà, xung quanh ngập
đầy bóng tô'i. Bóng tôi được lặp lại hơn ba mươi lần, càng cho ta thấy rõ cuộc
sông về đêm của phô' huyện vẫn tăm tôi cơ cực, nghèo khổ. Nhưng nói đến bóng
tôi, chúng ta lại suy nghĩ, bóng tô'i cũng là nguyên nhân hiện hình tội ác, đồng
lõa với tội ác nhưng bóng tô'i trong “Hai đứa trẻ” là bóng tôi của niềm đồng cảm
xót thương, bóng tô'i của sự nghèo khổ cơ cực, bóng tôi của sự cam chịu để hướng
về cuộc sông mới đó là niềm xót thương trăn trở của nhà văn trước cuộc sông
con người. Đặc biệt một hình ảnh đầy ấn tượng, thuyết phục, gieo vào lòng
người niềm ưu tư bận lòng khi cả phô' huyện chỉ còn lại ngọn đèn con leo lét
chập chờn nơi hàng nước của chị Tý và ngọn đèn huê kì của Liên “từng hột sáng
lọt qua phên nứa” cùng ánh lửa lấm tấm vàng từ gánh phở của bác Siêu tất cả
chỉ là đóm sáng, vệt sáng nhỏ giữa không gian phô' huyện lúc đêm về, càng thấy
rõ cuộc sông người dân phô' huyện, họ vẫn còn sông trong tăm tôi nghèo khổ lầm
lũi, cam chịu. Đáng nhớ nhâ't ngọn đèn con của chị Tý được khắc họa đến bảy
lần, càng thấy rõ tấm lòng của nhà văn luôn luôn ưu tư trăn trở trước cuộc sống
còn nhiều khó khăn của người dân nghèo phô' huyện là thể hiện tinh thần nhân
đạo trong tác phẩm.
48