Page 43 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 43
hình nỗi xót xa mỉa mai khi đạo đức con người đã suy đồi, sức mạnh đồng tiền
và dục vọng tầm thường của con người đã ngự trị thì cái to lớn kia, cái long
trọng kia có ý nghĩa gì. Có ai ngờ rằng, những người đi đưa ma, ai nấy với bộ
mặt nghiêm chỉnh thế hiện đúng diện mạo của người đi đưa ma nhưng oái oăm
thay, cái bên trong của nó thật bỉ ổi đó là lúc họ vừa đi vừa thì thầm “về vợ con,
về nhà cửa, về một cái tủ mới sám, một cái áo mới may”. Họ chú trọng, bàn
chuyện về đời sống vật chất, lôl sông thực dụng, thì hỏi rằng, việc đi đưa tang
của họ chỉ là cơ hội đế thỏa mãn những chuyện riêng tư cá nhân mà thôi. Quả
thật, một đám tang bỉ ổi đáng ghê tởm. Và hình ảnh những người đưa tang ở
đây là giai thanh gái lịch đất Hà thành, những người tiêu biểu cho sự văn minh,
lôi sông mới nhưng bên trong thật xấu xa, đồi bại. Khi những bộ mặt đưa tang
ấy vẫn biêu hiện sự buồn rầu đúng tâm trạng của người đi đưa tang, họ vừa đi,
họ lại vừa “chim nhau, cười tình với nhau, bình phẩm nhau, chê bai nhau, ghen
tuông nhau, hẹn hò nhau...”. Hàng loạt hình ảnh liệt kê biểu hiện bên trong
cảnh đưa tang thật lô lăng, dị hợm, đồi bại khi dục vọng tầm thường của con
người, khi dục ái khơi dậy, họ đã đánh mất lòng tự trọng, đánh mất nhân cách,
họ chỉ còn là cái chết, cái chết tâm hồn. Đúng như lời nhận định của nhà văn
Vũ Trọng Phụng: “Dám tang một người hay đây là cuộc hành trình xuống mộ
cứa toàn xã hội”. Phải chăng, không chỉ đám tang một người đã nằm xuông mà
những người đi đưa tang, họ đã sôhg và hành động vô liêm sĩ, tán tận lương
tâm, đánh mâ't lòng tự trọng thì họ chẳng khác gì như những cái xác vô hồn, họ
cũng là cái chết, cái chết tâm hồn. Vậy, cuộc hành trình xuôhg mộ của một
người cũng chính cuộc hành trình xuôhg mộ của toàn xã hội được thu nhỏ mà ở
đây là lớp tư sản thành thị Hà thành đã mâ"t gôh, họ đánh mất nhân cách, đánh
mất cả lòng tự trọng là nỗi đau của một thời đại cũ, nỗi đau không của riêng ai.
III. PHẦN KẾT THÚC
1. Về nghệ thuật: Chương XV “Hạnh phúc của một tang gia” trích tiểu
thuyết “S ố đỏ” của nhà văn Vũ Trọng Phụng. Với ngòi bút trào lộng, sâu cay
thâm thúy, tình huôhg truyện sôhg động hiện thực đầy kịch tính, lời thoại đi
sâu vào nội tầm nhân vật.
2. Vể nội dung: Tác giả bóc trần một sự thật, một sự thật bỉ ổi, tán tận
lương tâm con người thông qua cái chết của một thành viên trong gia đình tư
sản đất Hà thành trước Cách mạng tháng Tám. Từ cái chết đã bóc trần một xã
hội suy đồi đạo đức, hủy hoại nhân cách khi sức mạnh đồng tiền và dục vọng
tầm thường của con người đã biến thành phần tư sản thành thị đất Kinh kì lúc
ấy trở thành những kẻ vô cảm, vô hồn, tha hóa, biến chất là nỗi đau của toàn xã
hội, nỗi đau của một thời đại đã qua.
42