Page 190 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 190

2. Vẻ  đẹp  2: MỊ  khao khát tự do.
        Mị  lặng lẽ  trở  lại  nhà thông lí tiếp tục làm thân trâu ngựa để bô" Mị yên  lòng
     trong  những  năm  tháng  còn  lại  của  cuộc  đời  ông.  MỊ  chấp  nhận  sông  trong  cái
     khổ,  sông trong câm  lặng tưởng chừng như là  một  kẻ  vô  hồn  và  Mị  tự suy  nghĩ:
     “Mị  sống  lâu  trong  cái  khổ,  Mị  quen  khổ rồi”.  Đây  là  dòng  suy  nghĩ  thật  đáng
     thương cho  sô' phận  người  phụ  nữ rơi  vào những bi  kịch  đau  đớn  từ thân xác  lẫn
     tâm  hồn.  Rồi  làng  Hồng Ngài  ăn  tết,  gia  đình  thông lí  cũng ăn  tết.  Lúc này bâ't
     chợt bên tai  Mị  lại  vọng về  tiếng sáo,  tiếng sáo cứ lững lờ,  chập  chờn bên tai  Mị
     và  trong  giây  phút  ấy,  tâm  hồn  Mị  khơi  dậy  niềm  khát  vọng tự do.  MỊ  muô'n  đi
     chơi,  muôn  theo  cùng tiếng  sáo  và  Mị  tự độc  thoại:  “Mị  trẻ  lấm,  Mị  vẫn  còn  trẻ,
     Mị  muốn  đi  chơi”.  Dòng  suy  nghĩ  của  Mị  thể  hiện  tinh  thần  phản  kháng chông
     lại  cường quyền  và  thần  quyền.  Một  hình  ảnh  đáng nhớ là  lúc  Mị  uô'ng rượu,  Mị
     uô'ng  ừng  ực  từng  bát.  Cách  uô'ng  rượu  của  MỊ  như biểu  hiện  sự  phẩn  nộ  của  ý
     thức,  sự nổi  loạn  của  tâm  hồn  và những giọt rượu  trong từng bát  có  khác  gì  như
     những giọt  nước  mắt  đang trào  dâng,  chảy ngược vào trong tim Mị với bao nhiêu
     tủi  buồn,  xót  xa  cho  sô  phận  và  Mị  lại  suy  nghĩ tiếp:  “Bao  nhiêu  người  có  chồng
     cũng  đi  chơi  Têt.  Huông gì A  Sử với  Mị  không có  lòng  với  nhau  mà  vẫn phải  ở
     với  nhau!”.  Đây  là  dòng  suy  nghĩ  rất  thật  rất  chân  tình  từ trong  tâm  thức  của
     MỊ,  chứng  tỏ  Mị  muôn  chôi  bỏ  thực  tại,  chông  lại  sự ràng buộc  của  thần  quyền,
     của  cường  quyền  đế  được  tự do  tìm  lại  chính  mình.  Đây  chính  là  cuộc  vượt  ngục
     tinh  thần  lần  thứ  nhất  của  Mị  cho  chúng  ta  càng  thấy  rõ  sức  sông  tiềm  tàng
     trong tâm  hồn  Mị  đế  vượt  lên  sô' phận  nghiệt  ngã  của chính mình  là phẩm  chất
     đáng quý  của MỊ.  Nhưng râ't tiếc,  khát vọng tự do  chính  đáng của Mị  bị  dập  tắt.
     A  Sử trói  đứng  Mị  vào  cột  nhà,  tóc  Mị  hắn  quấn  vào  cột,  dây  thắt  lưng của  hắn
     trói  hai  tay  MỊ  lại  và  những  giọt  nước  mắt  của  Mị  chảy  xuông  miệng,  xuông  cổ,
     Mị  không lau  được.  Đẹp  thay,  dù  Mị bị  trói  đứng trong đau  đớn  của thân xác  lẫn
     tâm  hồn  nhưng  Mị  vẫn  tưởng  chừng,  mình  không  hề  bị  trói  và  bên  tai  của  Mị
     vẫn  lửng lờ tiếng  sáo  hòa  cùng với  hơi  rượu  lan tỏa và  Mị  nhớ đến  tiếng gọi  của
     bạn  tình:  “Anh  ném  pao.  Em  không  bắt.  Em  không yêu  quả pao  rơi  rồi”.  Càng
     cho  ta thấy  rõ  khát  vọng tự do  của  Mị  thật  mãnh  liệt  là  vẻ  đẹp  đáng  quý  trong
     tâm hồn của người  phụ  nữ thật đáng thương.
        3. Vẻ  đẹp 3: Mị  dũng cảm  quên mình để cứu người  (A Phủ)
        Đêm  đêm,  Mị  dậy  thật  sớm,  nhóm  bếp  lửa  như đế  sưởi  ấm  tâm  hồn  và  thân
     xác  của  Mị.  Ngọn  lửa  đôi  với  Mị  giờ này  khác gì  như người bạn  cùng chia  sẻ  nỗi
     đau  của  Mị  và  cũng  từ  ngọn  lửa  ấy  đã  thắp  sáng  trong  tâm  hồn  Mị  một  tình
     người,  một  tình  thương  vì  chính  ngọn  lửa  ấy,  ánh  mắt  MỊ  mới  nhìn  rõ  A  Phủ,
     người  thanh  niên bị  trói  đứng mấy đêm  ngày vì  để mất bò  của thông lí.  Mị nhìn:
     “một dòng nước  mắt  lập  lánh  của A Phủ  bò xuống hai  hõm  má đã xám  đen  lại”,
     Mị  càng xót  thương và  nghĩ  đến  hành  động tàn  bạo  dã  man  của thông lí  vì  hắn
     đă  xem  giá  trị  một  con  bò  hơn  sinh  mạng  một  con  người,  rồi  Mị  tự  độc  thoại:
     “Chúng  nó  thật  độc  ác  quá.  Cơ chừng  này,  chỉ  đêm  mai  là  người  kia  chết,  chết
                                                                                 189
   185   186   187   188   189   190   191   192   193   194   195