Page 189 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 189

nộp  một  nương ngô  cho  nhà  thông  lí.  Tên  thông  lí  Pá  Tra  đã  gặp  bô' Mị  và  đưa
        ra  “ìĩión  nợ hôn  nhân"  của  bô' mẹ  Mị  ngày  trước  nhằm  biến  Mị  thành  “Con  dâu
        gạt  nợ" bằng tiếng nói hông hách của tên thông lí,  hắn nói: “Cho tao đứa con gái
        mày  về  làm  dâu,  tao  xóa  hết  nợ  cho".  Lời  nói  của  thông  lí  là  kẻ  dựa  vào  sức
        mạnh  đồng  tiền,  thê'  lực  muốn  biến  MỊ  trở  thành  thứ  hàng  hóa  mua  bán,  đổi
        chác trong hôn  nhân.  Mị  cảm  nhận được lời  nói  của tên thông lí,  cảm thấy  nhân
        phẩm  Mị  bị  chà  đạp.  Lúc  ấy  Mị  dõng dạc  nói  với  bô' rằng:  “Con  nay  đã  biết cuốc
        nương,  làm  ngô,  con phải  làm  nương  ngô,  giả  nợ  thay  cho  bố.  Bô  đừng  bán  con
        cho  nhà giàu".  Tô  Hoài,  thâm  nhập  vào  đời  sông  nội  tâm  của  nhân  vật  để  nói
        lên  suy  nghĩ  của  Mị,  qua  đó  ta  thấy  được  lòng  tự  trọng  của  Mị  rất  cao,  nhân
        phẩm  của  Mị  đặt  lên  trên  tâ't  cả,  Mị  sẵn  sàng  đem  sức  lao  động  làm  ra  sản
        phẩm,  lấy  tiền  trả  nợ  cho  thô'ng  lí  nhằm  bảo  vệ  nhân  phẩm  của  chính  mình  là
        vẻ  đẹp tâm hồn,  phẩm  châ't đáng quý của người  phụ nữ.
           b.  Mị  thể hiện  dạo  làm con:  Cuô'i  cùng Mị  cũng trở thành “Con  dâu gạt  nợ"
        của nhà thống lí.  A Sử và  đám tay  sai  của hắn  đã bắt Mị giữa  đêm khuya và  đưa
        Mị  về  trình  ma  nhà  thô'ng lí.  Từ đó,  đêm  nào  Mị  cũng khóc và  khóc  nhiều tháng
        như  thế.  Hình  ảnh  của  Mị  lúc  này  “lùi  lãi  như con  rùa  nuôi  trong  xó  cửa",  lúc
        nào  “Mặt  Mị  cũng  cúi  xuống,  không  còn  nghĩ  ngợi  gì  nữa”.  Mị  làm  việc  quần
        quật  ngày  lẫn  đêm,  nào  giặt  đay,  xe  đay,  hái  củi,  bẻ  bắp...  Chứng  tỏ  cha  con
        thống  lí  bóc  lột  sức  lao  động  của  Mị  thật  tàn  nhẫn  và  chỗ  ở  của  MỊ  có  khác  gì
        như một chuồng nhô't thú,  chật hẹp,  tô'i tàm,  chỉ  có  một  ô  cửa sổ vuông bằng bàn
        tay  lúc  nào  MỊ  cũng  không xác  định  được  bước  đi  của  thời  gian  cùng vẻ  đẹp  của
        không  gian,  MỊ  chỉ  nhìn  thấy  ngoài  kia  “trăng  trắng,  không  biết  sương  hay  là
        nắng".  MỊ  nhìn thân  phận  đọa đày, tủi  nhục,  muốn  đi tìm  cái  chết bằng “Nắm  lá
        ngón".  Rồi  MỊ  trôn  về  nhà  trình  bô',  lạy  bô'  đế  đi  chết.  Nhưng  Mị  nghe  được
        tiếng nói  của bô':  “Mày  về lạy chào  tao dể mày đi chết đấy à? Mày chết  nhưng nợ
        tao  vẫn  còn,  quan  lại  bắt  tao  trả  nợ.  Mày  chết  rồi  thì  không  lấy  ai  làm  nương
        ngô giả  được  nợ  người  ta,  tao  thì  ốm yếu  quá  rồi.  Không  được,  con  ơi!”.  Lời  nói
        của bô  đã  dội  vào  tâm  thức  của  Mị  rồi  Mị  tự suy  nghĩ,  độc  thoại:  “MỊ  chết  thì  bố
        Mị  còn  khổ hơn  bao  nhiêu  lần  bây giờ nữa”.  Tiếng nói  của Mị  là thể hiện ý  thức
        về  bổn  phận,  trách  nhiệm  làm  con và nếu  Mị  chết, bô  Mị  sẽ  khổ nhiều.  Mị  nhận
        thức rõ  điều ấy và  MỊ  đã hành  động “Ném  nắm  lá  ngón xuống đất”.  Đây là hành
        động  dũng  cảm  đã  hủy  diệt  khát  vọng tự do  của  MỊ  dù  đó  là  cái  chết  nhưng với
        Mị,  chết là  sự giải  thoát là tìm  đến  sự tự do  của chính  mình.  Rồi “Mị  tiếp  tục  trở
        lại  nhà  thống  lí"  làm  thân  trâu  ngựa  đế  bô'  Mị  được  thanh  thản  trong  những
         năm  tháng còn  lại  của  cuộc  đời  ông,  là  thể hiện  sự hi  sinh  của  MỊ  là  phẩm  chất
         đáng quý trong tâm hồn  MỊ  dù  Mị  sông trong cái  ác,  cái  xấu  xa,  lọc lừa trong gia
         đình  thông  lí  nhưng  tâm  hồn  Mị  vẫn  trong  sáng  như cánh  sen  trong  bùn  “Gần
         bùn  mà chẳng hôi  tanh  mùi  bùn".
         188
   184   185   186   187   188   189   190   191   192   193   194