Page 182 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 182
hóa sáng tạo, Nguyễn Tuân đã hình tượng hóa những cái hút nước kia là một
chướng ngại vật đầy nguy hiểm, đáng sợ đôi với con người mà người lái đò
không kinh nghiệm, tỉnh táo, thiếu bản lĩnh thì sinh mạng của họ là ngàn cân
treo sợi tóc.
6. S ự hung bạo của thác đá Sông Đà: Nguyễn Tuân khám phá những tản
đá vô hồn như một tên hung hãn, thô bạo, luôn luôn chực chờ, mai phục, đánh
lén, đe dọa sinh mạng con người, với hình ảnh: “Đá ở đáy từ nghìn năm vẫn mai
phục hết trong lòng sông, hình như mỗi lần có chiếc thuyền nào xuất hiện... nhô
vào đường ngoặt sông là một số hòn bèn nhổm cả dậy để vồ lấy thuyền”. Hàng
loạt động từ mạnh gợi hình “nhổm”, “vồ”... chứng tỏ những hòn đá, tản đá kia
khác gì như những tên tiểu lại hèn mọn đang chực chờ đánh lén, hay những tên
đô vật hung hãn, đang ra sức tâ'n công người lái đò không một chút thương tiếc
nhưng trách gì thác sông Đà đó là sự hùng vĩ, hiểm trở của thiên nhiên, là công
trình nghệ thuật của tạo hóa.
c. S ự hung bạo của tháo nước Sông Đà: Nguyễn Tuân tiếp tục khám phá
sự hung bạo thật tàn nhẫn từ thác nước sông Đà đôì với người lá đò cũng thật
đáng sợ. Với đoạn văn miêu tả đầy kịch tính: “Mặt nước, hò la vang dậy quanh
mình, ùa vào mà bè gãy cán chèo ... Sóng nước như thế quân liều mạng vào sát
nách mà đá trái mà thúc gối vào bụng và hông thuyền. Có lúc chúng đội cả
thuyền lên. Nước bám lấy thuyền như đô vật túm lấy thắt lưng ông đò, đòi lật
ngửa mình ra giữa trận nước vang trời thanh la não bạt”. Hàng loạt động từ
mạnh gợi hình với “hò la”, “ùa vào”, “bẻ gảy”,”đá trái”, “thúc gối”, “đội”, “túm
lấy”, “lật ngửa” ... chứng tỏ thác nước sông Đà đang ở thế thượng phong, chủ
động, đang ra sức uy hiếp, tấn công, tiêu diệt người lái đò thật hung hãn, đáng
sợ. Nhưng trách gì sự hung bạo của thác nước ấy vì đó là uy lực kì bí của thiên
nhiên, sự hùng vĩ của thiên nhiên là công trình nghệ nghệ thuật của tạo hóa đã
ưu đãi giành cho quê hương Tây Bắc cũng là vẻ đẹp của Đất nước.
d. Ảm vang ghê rỢn của con sông Đà:
Chỉ tiết 1: Ầm thanh hãi hùng dáng sợ: Nhớ về Tây Bắc, ngoài thác nước con
sông Đà, đưa người đọc hình dung về thác nước của dòng sông Mã với lời gọi:
“Sông Mã gầm lên khúc dộc hành” trong hồn thơ Tây Tiến của Quang Dũng.
Hai tiếng “Gầm lên” từ thác nước của dòng sông Mã, như biểu hiện sự phẫn nộ,
bức xúc, căm hờn trong tâm thức của dòng sông đôì với quân cướp nước (Pháp) vì
chúng cướp đi những người con yêu của tồ quô"c, những người bạn đồng hành
cùng với dòng sông trong kháng chiến. Nhưng với thác nước con sông Đà, nó
mang một âm thanh hãi hùng, đáng sợ, hung bạo hơn với hình ảnh: “Nó rống
lên như tiếng một ngàn con trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu, rừng tre
nứa nổ lửa”. Với thi ảnh nhân hóa kết hợp biện pháp so sánh qua nét bút
Nguyễn Tuần, người đọc thấy rõ, thác nước của con sông Đà như xé tan sự yên
lặng của núi rừng Tây Bắc. Với tiếng gọi “rống lên” là một âm thanh thật ghê
181