Page 103 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 103
phở ban đầu tôi muốn nhân ra thành nhiều tiệm với qui
mô ngày càng lớn hon. Đây là ý tưởng tuy đã cũ trên thế
giới nhưng rất mới đối với Việt Nam lúc bấy giờ. Ngoài
ra, chúng tôi cũng là một trong những người tiên phong
trong việc đưa món ăn bình dân vào trong khung cảnh
tiệm ãn hiện đại rồi phát triển thành chuỗi, giống như
McDonald’s của Mỹ đã làm với món bánh mì kẹp thịt
hamburger.
Tôi rất thích cách ví von của một bài báo đăng trên
một tạp chí quốc tế cách đây khá lâu là Phở 24 đã nâng
cấp món phở như từ điệu nhảy đường phố (Street dance)
thành điệu nhảy ba-lê sang trọng. Ý tưởng này sau đó đã
được nhiều ngưòi hường ứng để cho ra đời một loạt các
chuỗi nhà hàng chuyên bán các món ăn dân dã khác của
Việt Nam như bún bò, mì Quảng, com tấm... Cái "đại
dưong xanh” (theo cách gọi của hai tác giả best-seller
Chan Kim và Renee Mauborgne trong quyển sách Blue
Ocean Strategy) mà tôi vừa khám phá phút chốc không
còn là màu xanh nữa, âu cũng là một nguyên lý nghiệt
ngã của thị trường mà tất cả những người trong cuộc
đều phải chấp nhận. Mục tiêu mói của tôi là phải liên
tục đổi mới và phát triển, đứng yên một chỗ là coi như
đã đi thụt lùi. Đây là thách thức to lớn mà tôi sẽ đề cập
trở lại ở các phần sau.
Thực ra, điều làm tôi suy nghĩ nhiều không phải là
các tiệm phở hay tiệm com cạnh tranh trực tiếp mà là sự
phát triển ồ ạt của các chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh của
104 • Báu trời không chì có màu xanh